Trần nhà bệnh viện trắng toát, vô hồn như tờ giấy lạnh lẽo. Thu Duyên nằm im lìm, ánh mắt đờ đẫn dõi theo những vệt ố vàng nhạt nhòa. Bàn tay cô khẽ đặt lên bụng, một cảm giác trống rỗng, lạnh lẽo lan tỏa. Nơi đó, một mầm sống đã từng hình thành, một niềm hy vọng nhỏ nhoi đã vụt tắt trong đêm kinh hoàng.
Trong không gian tĩnh lặng, những ký ức xưa cũ bắt đầu trỗi dậy, như những bóng ma lẩn khuất trong đêm tối. Tuổi thơ của Thu Duyên là một chuỗi những ngày bất an. Mẹ mất sớm, để lại trong lòng cô một khoảng trống không thể nào lấp đầy. Cô thiếu vắng hơi ấm của người mẹ, thiếu đi những hình dung trọn vẹn về một người phụ nữ dịu dàng và yêu thương. Hình ảnh về phái nữ trong tâm trí cô chắp vá từ những mảnh vỡ ký ức về người mẹ hiền hậu và những mâu thuẫn, giận dữ âm ỉ giữa ba và mẹ trước khi bà ra đi. Sự mất mát quá lớn ấy đã gieo vào lòng cô một nỗi bất an thường trực, một cảm giác thiếu vắng sự an toàn và tin tưởng vào những mối quan hệ.
Rồi đến biến cố năm mười sáu tuổi, sự nghi oan và ruồng bỏ của người cha đã khoét sâu thêm vết thương trong lòng cô. Cô lớn lên với một trái tim chai sạn, khó khăn lắm mới dám hé mở để đón nhận tình yêu. Nhưng mỗi lần như vậy, nỗi sợ hãi bị tổn thương lại trỗi dậy, giằng xé giữa khát khao được yêu và nỗi ám ảnh bị phản bội.
Còn Hiếu Nam… Thu Duyên nhớ lại những lời anh từng kể về tuổi thơ cô độc. Anh là con út trong gia đình, lẽ ra phải được yêu thương và cưng chiều nhất. Nhưng ngay khi anh vừa chào đời, ba anh đã qua đời vì một tai nạn bất ngờ. Mọi người trong gia đình, thậm chí cả mẹ anh, đều nhìn anh bằng ánh mắt xa lánh, như thể anh là điềm gở mang đến sự bất hạnh.
"Mày là đồ xui xẻo," Thu Duyên nhớ lại giọng mẹ Hiếu Nam cay nghiệt, "Từ khi mày sinh ra, nhà này có ngày nào yên ổn đâu."
Những người anh chị của Hiếu Nam đều thành đạt, khiến mẹ anh tự hào. Còn Hiếu Nam, với những biểu hiện kỳ lạ và khó hiểu từ nhỏ, lại trở thành nỗi xấu hổ của bà. Bà thường xuyên so sánh anh với những người con khác, không bao giờ dành cho anh một lời khen ngợi hay một ánh mắt trìu mến. Sự thiếu vắng tình thương và sự công nhận từ người mẹ đã gieo vào lòng Hiếu Nam một vết thương sâu sắc, một cảm giác bị bỏ rơi và vô giá trị.
Có lẽ, chính sự thiếu thốn tình cảm từ nhỏ đã khiến Hiếu Nam tìm kiếm sự an ủi trong thế giới ảo ảnh của riêng mình, tạo ra năm "người bảo hộ" như những người bạn tưởng tượng, luôn lắng nghe và thấu hiểu anh. Và Thu Duyên, với những tổn thương tương tự trong quá khứ, đã vô tình tìm thấy ở Hiếu Nam một sự đồng điệu kỳ lạ, một người dường như cũng đang lạc lõng và khao khát được yêu thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play