Một chiếc xe ngựa trông có vẻ mộc mạc từ đầu ngõ đi vào, bánh xe lăn đều trên mặt đất rồi dừng lại trước cửa chính. Một bàn tay với các khớp xương rõ ràng vén rèm xe lên, đặt chân lên chiếc ghế nhỏ mà người đánh xe đã chuẩn bị sẵn rồi từ từ bước xuống. Bộ trang phục màu bạc trắng được thêu những đường chỉ vàng trông vô cùng hoa lệ, dưới ánh mặt trời chiếu xuống càng thêm rực rỡ, khiến người ta không dám nhìn thẳng. Vốn dĩ ánh mặt trời tươi đẹp là thế, nhưng kể từ khi người này xuất hiện thì dường như đã mất đi sự tươi sáng vốn có, còn cái cổng vốn ồn ào, náo nhiệt cũng trở nên yên tĩnh đến mức không còn một tiếng động nào.
“Biểu dượng, Bùi Triệt có chút việc nên đến muộn, mong người thứ lỗi.”
Giọng nói trong trẻo như ngọc vang lên bên tai mọi người, khiến ai nấy đều bừng tỉnh. Quả không hổ danh là Bùi công tử nổi danh khắp Đại Lương, mỗi lần xuất hiện đều gây ra những cảnh tượng như thế này. Thế nhưng, vì sao hắn lại gọi Chúc lão gia là biểu dượng? Chúc Chính Minh chỉ là một thương nhân tầm thường, sao lại có quan hệ thân thích với phủ Trung Quốc Công?
Trong khi mọi người còn đang kinh ngạc thì Chúc lão gia lại lộ rõ vẻ mặt ngưỡng mộ, ông ta ưỡn ngực đầy đắc ý, lớn tiếng nói: “Đại cháu ngoại khách khí làm gì? Cậu đến vừa đúng lúc, không muộn chút nào đâu, ngược lại là chúng ta làm lỡ dở thời gian của cậu rồi, còn phải bớt chút thời gian đến đây nữa, đáng lẽ chúng ta phải xin lỗi cậu mới phải! Vào trong thôi, biểu dì của cậu đã đợi cậu lâu lắm rồi đấy, cứ luôn miệng nhắc đến cậu mãi thôi!”
Bùi Triệt cười đáp một tiếng "Vậy thì cháu xin phép", rồi theo chân đám người vây quanh mà đi vào.
Đợi bọn họ vừa đi khuất, những người ở bên ngoài liền bắt đầu xôn xao bàn tán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT