Giang Miểu cười: “Không sợ hương vị không ngon sao?”
"Hương vị không ngon ta cũng chịu." Vương chưởng quầy giờ đã vô cùng tán thành tài nghệ nấu nướng của Giang Miểu, chút bánh chưng nhỏ nhoi làm khó được ông ta chắc?
Vừa nói chuyện, Giang Miểu đã trả tiền gạo nếp. Cậu thanh toán tiền rồi chạy về Giang Gia tiểu phô. Sau tháng đầu tiên thử việc, cậu đã tăng lương cho mọi người rất nhiều, vì vậy ai nấy làm việc cũng hăng hái hơn.
Bánh chưng nhân thịt tươi ngon hơn bánh chưng nhân thịt khô một chút, vừa ra lò, mọi người đã mỗi người ăn mấy cái, đến bữa tối cũng tiết kiệm được. Giang Miểu bảo họ lấy giỏ tre, xếp một ít bánh lên xe ngựa, lại đưa thêm cho đại ca phu xe. Khi đi qua cửa hàng Vương chưởng quầy thì cậu đưa cho một rổ, về đến sân lại chia cho các hộ gia đình trong viện mỗi nhà một rổ. Mọi người ăn xong đều hết lời khen ngợi, sau đó mỗi người đặt mua một ít, cũng đỡ phải tự làm.
"Ca ca, rổ này để lại cho nhà mình ăn ạ?" Hòn Đá nhỏ thấy còn một rổ thì trong lòng vui vẻ.
"Trong tiệm ngày nào cũng gói, muốn ăn thì lúc đó ra tiệm lấy." Giang Miểu vô tình dập tắt hy vọng của em trai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play