Đồ ăn gần như đã được dọn lên đầy đủ, Chúc lão gia của họ cũng đã trở về, giờ chỉ còn lại mỗi đào mừng thọ cuối cùng là chưa được bưng lên.
“Xuân thụ ngàn tìm bích, bàn đào mấy độ hồng!”
Theo một tiếng hô lớn, một hàng tỳ nữ mỗi người nâng một cái lồng hấp nhỏ, đặt chúng ở giữa bàn.
Chúc lão gia đã có chút hơi say đứng lên, nói với mọi người: “Cảm tạ chư vị hôm nay đã nể mặt Chúc mỗ, đến đây ăn mừng đại thọ 80 tuổi của cha ta. Chúc mỗ xin kính đại gia một ly!”
Nói xong, ông tự mình ngửa đầu uống cạn. Các vị khách cũng nhiệt tình nâng chén cùng uống.
"Để làm tiệc mừng thọ này cho cha ta, ta đã bận rộn cả trong lẫn ngoài, mệt đến không ra hình người. Tựa như để tìm người làm tốt món đào mừng thọ này, ta đã lo đến mấy đêm cũng không chợp mắt. Trời xanh không phụ lòng người mà, cuối cùng cũng để ta tìm được một người. Chúc mỗ dám nói, toàn bộ Lương Kinh thành này khó mà tìm được người nào hiếu thuận dụng tâm như ta vậy, các ngươi nói có phải không?" Cũng không biết có phải do hơi men trong người hay không, Chúc lão gia càng nói càng hăng say, ông không màng đến lời khuyên can của mấy đứa con trai bên cạnh, mà cứ thế thổi phồng sự hiếu tâm của mình lên tận trời xanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT