Tôi đã đập phá nhà hai lần ngay trước mặt em, một lần là vụ cãi nhau tôi từng nhắc trước đó, lần thứ hai là ngày hôm ấy.
Sau khi nói dứt lời, em hơi mất tự nhiên, chẳng thèm nhìn tôi lấy một cái đã quay lưng bước vào phòng ngủ.
Tôi ngồi ngẩn ra trên sofa chừng mười phút mới phản ứng lại, lúc bước vào phòng ngủ, tôi thấy em ngồi trên giường, quay lưng về phía cửa, ngẩn ngơ.
Tôi đi tới, ôm em từ phía sau, hỏi em có muốn đi IKEA với tôi không.
Giờ nhớ tới cái ngày nắm tay em đi dạo IKEA ấy, tôi vẫn còn cảm nhận được niềm vui lúc đó. Trong trí nhớ của tôi, những lúc tôi vui đến thế không nhiều lắm, ít nhất là bây giờ, tôi chưa nhớ ra được khoảnh khắc nào sánh bằng ngày hôm ấy.
Nghĩ lại thì hôm đó tôi ngốc thật, chắc là vì quá vui.
Bất kể thứ gì, hễ em nhìn quá ba giây là tôi đều nhét hết vào xe đẩy. Sau đó em lôi hết bảy đôi dép lê với năm cái gối ôm trong xe ra ném lại chỗ cũ, gào lên với tôi: “Anh bình tĩnh chút được không!!”
Haha.
Hóa ra chúng tôi cũng từng có những khoảnh khắc hạnh phúc như thế. Tôi không biết là do cuộc sống sau này đã thật sự thay đổi, hay vì bản thân đắm chìm trong hạnh phúc quá lâu, khiến tôi trở nên không biết đủ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT