Triệu Tuỵ cao hơn tám thước, tuy sau khi gặp chuyện có gầy đi đôi chút, nhưng khi ngồi trên xe lăn, dáng vẻ của hắn vẫn cường tráng hơn hẳn những thư sinh yếu đuối.
Cái chân đang gác lên người Diêu Hoàng hoàn toàn không chịu sự điều khiển của hắn, nửa người trên của Triệu Tuỵ cũng vì vậy mà nghiêng đè lên nàng, hắn buộc phải dùng khuỷu tay trái chống bên cổ nàng để giữ thăng bằng, nhường tay phải rảnh làm chuyện khác.
Triệu Tuỵ từ nhỏ đã luyện võ, bờ vai rộng lớn, lúc này gần như dán chặt vào Diêu Hoàng. Vai phải của hắn cao hơn nàng một đoạn, khiến cho dáng người hơi nhướn lên của hắn dễ dàng nhìn rõ gương mặt nghiêng của nàng, thấy được đôi mắt đang nhắm chặt lại vì căng thẳng hoặc ngượng ngùng.
Ánh mắt trượt xuống, là bờ vai tròn trịa mịn màng, cánh tay khép lại trước ngực.
Một cái liếc vội, ngoài một chiếc yếm lụa đỏ, khắp nơi đều là nước da trắng nõn như tuyết mới, mỡ dê đông.
Lại nhìn khuôn mặt kia, là nhan sắc dù đặt trong hàng trăm tú nữ cũng nổi bật khác thường.
Ánh mắt Triệu Tuỵ trầm xuống. Bản năng vốn vì va chạm thân thể mà dâng lên cũng theo đó mà dịu lại.
Nếu chân hắn không bị thương, hắn có thể yên tâm thoải mái chiếm lấy nhan sắc tuyệt diễm này. Nhưng nay thế này, chẳng khác nào dùng bùn đất để làm nhục một đóa mẫu đơn?
Triệu Tuỵ không muốn tiếp tục nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT