Lúc bước xuống từ xe ngựa của Huệ Vương gia, Diêu Hoàng đã thấy một dãy núi non trùng điệp phía nam. Từ xa nhìn lại còn cách hơn hai mươi dặm, đó chính là Linh Sơn.
Linh Sơn cách kinh thành chừng hai ngày rưỡi đường xe ngựa. Quan lại quyền quý trong kinh thành phần lớn chẳng có thời gian rảnh rỗi mà đến Linh Sơn nghỉ mát. Cùng lắm chỉ có những công tử thế gia trẻ tuổi, thích võ nghệ nhưng chưa thi đỗ làm quan mới cưỡi ngựa đến đây du ngoạn đôi ba ngày, hoặc leo núi ngắm cảnh, hoặc giương cung săn bắn.
Thế nhưng thực ra Linh Sơn là ngọn núi nổi tiếng vùng Trung Nguyên, từng có Hoàng đế đến tuần du tế lễ, lại có cả Phật – Đạo – Nho ba phái lập chùa, dựng đạo quán, mở thư viện ở đây, vì vậy lúc nào cũng có người tìm đến vì danh tiếng. Du khách ngày càng nhiều, dưới chân núi dần hình thành mấy thị trấn nhỏ do dân chúng tụ họp, mở tửu lâu, trà quán, khách điếm, nói chung đều kiếm được nhiều tiền hơn làm ruộng.
Những ngọn núi hiểm trở tráng lệ đáng chiêm ngưỡng nhất của Linh Sơn chủ yếu nằm ở hai cánh đông và tây. Các chùa chiền, đạo quán, thư viện nổi tiếng nhất cũng đều xây ở ba phía đông, nam và tây. Chỉ có phía bắc Linh Sơn là nơi ít dấu chân du khách nhất. Diêu Hoàng cố tình hỏi thăm Quản sự Quách thật kỹ, rồi chọn nơi nghỉ mát ở trấn Linh Sơn, nằm dưới chân bắc Linh Sơn. Thứ nhất là vì phía bắc mát mẻ hơn phía nam, thứ hai là nơi đây vắng vẻ, yên tĩnh hơn hẳn.
Khi đoàn xe còn cách trấn Linh Sơn khoảng hai dặm, Linh Sơn đã hiện ra trước mặt như một con hổ dữ khổng lồ nằm ngang chắn đường, xe ngựa không thể không đi vòng hàng trăm dặm nếu muốn tiếp tục xuống phía nam.
Xa là núi, gần là đồi thấp nhấp nhô, lại có cả cánh đồng bằng phẳng kéo dài.
Diêu Hoàng tựa vào cửa sổ xe, vừa hưởng làn gió nhẹ do xe ngựa lướt qua, vừa mải mê thưởng ngoạn cảnh vật hai bên đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT