Huệ Vương gia nói lời giữ lời, thật sự sai Phi Tuyền mang tới một tờ giấy cam đoan do chính tay hắn viết, đựng trong phong thư:
 “Trong thời gian ở trấn Linh Sơn, mỗi tháng cùng vương phi ra ngoài dạo chơi sáu đến bảy lần, không được thất hứa.”
Phía dưới chỉ đề một chữ “Tuỵ”.
Diêu Hoàng xem đi xem lại mấy lần, cẩn thận cất tờ giấy vào phong thư rồi giấu dưới gối. Nàng nhớ lại mọi chuyện xảy ra tối qua, không khỏi nhẹ nhàng thở dài một hơi.
Kế hoạch tiến triển suôn sẻ như thế, ngoài việc nàng diễn quá giống thật, cũng phải nhờ đến sự mềm lòng của Huệ Vương gia. Nếu hắn thật sự xem nàng là một vương phi xuất thân thấp kém, gọi đến thì đến đuổi đi thì đi, chẳng hề để tâm đến việc nàng có uất ức hay không, thì cho dù nàng có khóc đến mù mắt cũng chỉ khiến Huệ Vương ngày càng thêm chán ghét sự vô lễ của nàng mà thôi.
Dĩ nhiên, Diêu Hoàng cũng là người biết nhìn mặt mà hành sự. Nếu Huệ Vương thật sự là kiểu người lạnh nhạt vô tình, thì nàng căn bản đã chẳng tính đến chuyện đến Linh Sơn tránh nóng làm gì.
Hôm đó nàng chỉ nằm trên giường nghỉ ngơi cho khỏe. Đến chạng vạng, thân thể đã nhẹ nhàng hơn nhiều, Diêu Hoàng chạy ra tiền viện thương lượng với Huệ Vương gia:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play