Dẫm lên ghế nhỏ, Diêu Hoàng trèo lên xe ngựa của Huệ Vương gia.
Đoàn người đi đường lần này đều dùng xe mới do tổng quản Quách Xu mua, kiểu dáng giống hệt xe ngựa nhà dân bình thường: phía Bắc là một ghế chủ, hai bên trái phải đặt ngang hai băng ghế phụ. Phía đầu gần cửa xe chừa lại một khoảng trống nhỏ để đặt đồ lặt vặt. Nếu chen chúc thì cũng ngồi được sáu bảy người lớn. Còn nếu ít người, hai băng ghế phụ có thể dùng để đặt chăn đệm, rương hòm hành lý.
Khi bước lên xe, Diêu Hoàng theo bản năng liếc nhìn vị trí bên ngoài vốn đặt giỏ trúc, kết quả thấy hai bên đều trống trơn, chắc bị Phi Tuyền dời tạm đi nơi khác rồi.
Huệ Vương gia mặc áo vải thô màu xám trắng mùa hè, ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ tọa chính giữa. Chiếc xe lăn trống đặt ở bên tay trái của hắn, chiếm một khoảng không gian lớn, khiến khoang xe vốn đã nhỏ lại càng chật thêm.
Muốn nói chuyện với vương gia thì Diêu Hoàng chỉ có thể ngồi bên phải, chắc trước đó Phi Tuyền cũng ngồi ở đây.
Ghế chủ và ghế bên phải đều trải đệm mềm, còn ghế bên trái đặt một chiếc hộp dài bằng gỗ tử đàn, bên trong để trà và hoa quả, cần gì lấy nấy.
Rèm trúc cuốn lên một nửa, chỉ để lộ một phần màn lụa, nhưng trong xe không hề oi bức mà ngược lại còn phảng phất mùi hương nhàn nhạt của tre gỗ, như thể đang ở giữa rừng trúc trong vương phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT