Xét đến việc thường ngày Huệ Vương gia thích ăn thanh đạm, Diêu Hoàng đã gọi cho hắn mười xiên thịt nướng vị mằn mặn thơm lừng, còn dặn chủ quán gói thêm hai lớp giấy dầu.
Trời vẫn còn ấm, lúc về đến vương phủ, giấy dầu bên ngoài vẫn còn nóng hổi.
Cổng chính cách Trúc viện quá xa, để nhanh chóng đưa được xiên nướng đến tay Vương gia, Diêu Hoàng bảo Trương Nhạc đi trước dắt con Nghê Quang từ chuồng ngựa ra, nàng vừa xuống xe ngựa là lập tức leo lên ngựa, một tay cầm dây cương, tay còn lại ôm gói giấy dầu vào lòng. Đường đá lát bằng phiến rất bằng phẳng, Diêu Hoàng nhanh chóng đã đến trước cửa Trúc viện.
Phi Tuyền nghe tiếng vó ngựa thì ghé mắt qua khe cửa nhìn ra ngoài, chỉ thấy nơi con đường nhỏ bị rặng trúc xanh hai bên che khuất ánh tà dương, một con tuấn mã màu hồng nâu đang tiến đến gần. Trên lưng ngựa, Vương phi mặc áo trắng váy xanh, mặt mày ánh lên ý cười, gò má đầy đặn rạng rỡ như ánh trăng đêm rằm tháng tám, khiến cảnh vật xung quanh cũng sáng bừng lên đôi chút.
Phi Tuyền nhìn đến ngẩn người, đến khi Vương phi dường như phát hiện có người đang nhìn trộm, nghiêng đầu nhìn về phía khe cửa, hắn mới sực tỉnh, nhẹ nhàng mở cửa chuồn ra ngoài như con cá trạch.
Diêu Hoàng ghìm ngựa lại, hơi hếch cằm về phía sân trong:
“Vương gia dùng bữa chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT