Về tới Minh An Đường, tâm trí Diêu Hoàng đã hoàn toàn dành cho việc chuẩn bị ra ngoài.
Bách Linh phụ trách chải tóc cho nàng, Diêu Hoàng ngồi trước bàn trang điểm, sai quản sự Thu Thiền đi lấy hai mươi lượng bạc, lại bảo A Cát đến rương hồi môn lấy ra một bộ y phục bằng vải thô.
Diêu gia chuẩn bị cho nữ nhi tổng cộng mười tám rương hồi môn, trong đó quần áo và chăn bốn mùa chiếm tám rương, mười rương còn lại, đáng giá nhất là một hộp trang sức, hai thỏi bạc nguyên bảo mười lượng, một hộp phấn son; còn lại toàn là vật nhỏ không mấy giá trị như giày tất khăn tay, thau rửa mặt rửa chân, chổi lông gà…
Nếu phu quân của Diêu Hoàng là người thường, phu thê Diêu Trấn Hổ còn định sắm thêm cho nhi nữ một bộ bàn ghế, bàn trang điểm… bằng gỗ cứng để góp đủ thành hai mươi tư rương cho ra dáng một tiểu quan nhân gia. Nhưng nhà Vương phủ nhất định đã chuẩn bị toàn đồ gỗ tốt cho phòng tân nương, Diêu gia có gửi thêm đồ lớn cũng chẳng có chỗ đặt, chi bằng dành tiền ấy chuẩn bị mấy món khác chu đáo hơn.
Dù vậy, gia cảnh họ Diêu vẫn không khá giả gì, La Kim Hoa chỉ có thể dành cho nhi nữ bốn bộ y phục tơ lụa và hai bộ vỏ chăn lụa, những thứ còn lại toàn dùng vải thô may thành, ép ở đáy rương cho có trọng lượng. Sau khi xuất giá, nếu Diêu Hoàng không dùng đến cũng có thể thưởng cho hạ nhân, bao gồm cả mấy món trang sức tầm thường, phấn son, khăn tất, thau rửa mặt…
Ngày đại hôn, hồi môn của Diêu gia bị lẫn vào hàng dài đội ngũ lễ vật hoàng gia, có lẽ dân chúng bên đường cũng chẳng ai chú ý.
Diêu Hoàng chẳng hề chê hồi môn cha mẹ chuẩn bị đơn sơ, chẳng phải hôm nay những bộ y phục vải thô, trang sức tầm thường ấy lại có đất dụng võ sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT