Khi Tiểu Trương lái xe phía trước, anh ta luôn thường xuyên liếc nhìn Tô Tiếu Tiếu qua gương chiếu hậu. Số lần nhiều, Tô Tiếu Tiếu tự nhiên cũng nhận ra.
Tô Tiếu Tiếu nhìn thẳng vào anh ta qua gương chiếu hậu: “Đồng chí Tiểu Trương, thật ra anh có chuyện gì cứ nói thẳng đi.”
Tiểu Trương sững sờ, lắc đầu: “Không có gì.”
Tô Tiếu Tiếu không có thói quen lấy mặt nóng dán mông lạnh của người khác. Nếu người ta thái độ lạnh nhạt, cô cứ mặc kệ là được.
Xe dừng ổn trước bảng tuyên truyền lớn nhất trong quân khu. Tô Tiếu Tiếu nhận thấy tấm bảng đen này lớn hơn các tấm bảng đen thông thường khoảng một phần ba. Cô bế Tiểu Đậu Bao xuống xe, tiện tay mang theo chiếc ghế đẩu nhỏ đơn giản mà Hàn Thành làm cho nó xuống: “Tiểu Đậu Bao ngồi ở đây xem mẹ vẽ tranh có được không? Nếu thấy chán thì dùng bảng đen nhỏ vẽ theo mẹ nhé.”
Tiểu Đậu Bao ôm bảng đen nhỏ ngồi xuống, ngoan ngoãn gật đầu: “Được ạ ~~~”
Tiểu Trương tìm đồ trên xe nửa ngày, một lúc lâu sau mới đi tới nói: “Ngại quá đồng chí Tô, tôi quên mang bản nháp của cô rồi. Thế này đi, cô và cháu đợi tôi một chút ở đây, tôi về lấy bản nháp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT