Trong văn phòng của chủ nhiệm Lưu, mấy đứa trẻ tóc lởm chởm đứng thành hai hàng, riêng biệt ở hai góc tường.
Tô Tiếu Tiếu gõ cửa bước vào thì thấy hai đứa con trai lớn của mình đang ủ rũ đứng một bên.
Cơm Nắm nghe tiếng mở cửa, ngẩng đầu nhìn về phía này. Thấy Tô Tiếu Tiếu, nó như nhìn thấy cứu tinh, mếu máo gọi một tiếng “Mẹ” rồi “Oa” một tiếng khóc òa.
Vừa rồi đánh nhau với mấy đứa lớn lớp 3-4, bị người ta đá mấy phát cũng không khóc, còn ôm chân đối phương đấm mấy quyền. Rốt cuộc nó cũng chỉ là đứa trẻ năm tuổi, giờ thấy người thân thì lại khóc nức nở.
Trụ Tử không khóc, nhưng mắt cũng đỏ hoe nhìn Tô Tiếu Tiếu.
Quần áo mới của Cơm Nắm và Trụ Tử đều có mấy vết chân. Hai đứa bé bị bắt nạt đến mức này, Tô Tiếu Tiếu xót xa vô cùng. Cô đặt Tiểu Đậu Bao xuống, xoa xoa đầu hai đứa con, rồi ngồi xổm xuống kiểm tra xem chúng có bị thương không: “Cơm Nắm đừng khóc, Trụ Tử cũng đừng sốt ruột, có chỗ nào đau không?”
Hai đứa bé đều lắc đầu. Quần áo tuy bẩn nhưng thật ra chúng không bị thương nặng gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT