Gây ra chuyện như vậy, giáo viên chủ nhiệm đành phải tạm thời nhờ giáo viên bộ môn đến lớp ổn định tình hình trước, còn mình thì dẫn mấy học sinh gây rối về văn phòng.
Lục Ứng Trì đút tay vào túi quần đi sau cùng, trông thì có vẻ không coi ai ra gì, nhưng thực ra mắt cậu đảo lia lịa, đang suy nghĩ xem trốn đường nào thì nhanh hơn, bởi vì giáo viên vừa gọi điện cho Kiều Ngô ngay trước mặt cậu đây này.
Đến họp phụ huynh cho con nít, kết quả giờ lại thành bị gọi phụ huynh cho chính mình.
Ngọn lửa trong lòng chưa kịp nguội, giờ lại dâng lên cảm giác xấu hổ mãnh liệt.
Chậc.
Hai chân dài bước tới vài bước, cậu định dùng cách giải quyết trực tiếp như trước kia để thương lượng nên móc ra một tấm thẻ: “Cô giáo, tôi chính là phụ huynh của Lục Ninh, cô cứ nói thẳng xem cần bồi thường bao nhiêu tiền là được.”
Vừa nghe đến tiền bồi thường, mấy vị phụ huynh khác đã lập tức giật bắn người như phản xạ có điều kiện: “Không cần tiền! Không cần tiền!”
Tiền còn chưa kịp cầm ấm tay, thư luật sư của người ta đã gửi đến rồi đấy.
Lục Ứng Trì: “?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play