“Du thuyền còn chưa lên đảo đã quay về rồi, người trên đó ai đi được thì đi, ai không đi được thì quản gia Tiểu Ngô đã sắp xếp vào khách sạn cả rồi.”
“Ai gây chuyện vậy?”
“Là Hồ Trác, bạn mà tứ thiếu gia quen sau khi cậu ấy vào đại học. Nhưng chuyến này hình như cãi nhau với tứ thiếu gia rồi, vừa xuống thuyền đã bị đuổi đi luôn ạ.”
Lục Tẫn Chi vẫn giữ nguyên tư thế ban đầu, mấy giây sau, anh thản nhiên hỏi: “Lục Ứng Trì đâu?”
“Tứ thiếu gia đã về cùng quản gia Tiểu Ngô rồi, trông có vẻ hơi thảm hại ạ.”
“Ừm.”
Cuộc gọi kết thúc, ánh mắt Lục Tẫn Chi hờ hững rơi về phía đường chân trời xa tít ngoài bờ biển.
Thảm hại.
Từ này anh thật sự không thể liên tưởng nổi đến Lục Ứng Trì. Dù sao trong ấn tượng của anh, Lục Ứng Trì là một con chó hoang bất trị, gặp ai cắn nấy, đến cái mức vì trốn học mà gãy cả chân cũng chưa từng cúi đầu cơ mà.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play