Từ đầu đến cuối không được để ý lấy một ánh mắt, Hồ Trác vội vàng cười làm lành: “Đừng, đừng báo cảnh sát, chúng tôi đều là bạn học, đùa giỡn chút thôi! Lục thiếu, cậu còn chưa giới thiệu, vị này là?”
“Chị ta là…” Lục Ứng Trì nghẹn họng.
Kiều Ngô không đợi cậu trả lời thì đã cắt ngang: “Tôi có chuyện muốn nói với em.”
Hồ Trác đảo mắt nhanh như chớp, bình thường không ai động được đến thuyền của nhà họ Lục, mà Lục Ứng Trì cũng không thể có thái độ như vậy, nên dù không biết thân phận của đối phương, cậu vẫn rất biết điều mà lập tức đi xuống dưới: “Hai người cứ nói, tôi đi ngay, sẽ không để ai lên đây đâu!”
“Còn cô thì…”
Kiều Ngô nói: “Em ấy ở lại.”
“Được được.”
Đợi khi không còn tiếng động nào khác, Lục Ứng Trì mới ngồi phịch xuống ghế sofa, cậu quay đầu lại: “Là thằng ngu kia làm, không liên quan gì tới tôi.”
Kiều Ngô không nói gì mà chỉ đeo kính vào rồi lấy ra chiếc ly lớn nhất, cô rót đầy rượu, sau đó đi tới trước mặt Lục Ứng Trì, cúi mắt nhìn cậu: “Vui không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play