Ngày nối ngày, Jack lênh đênh giữa đại dương mênh mông của dối trá, bám víu vào từng mảnh vụn sự thật như một kẻ đắm tàu tìm kiếm ánh sáng của ngọn hải đăng. Mỗi email nặc danh, mỗi dòng chữ trên màn hình laptop, mỗi mảnh giấy vụn vặt là một manh mối nhỏ bé, nhưng cũng đầy nguy cơ kéo anh sâu hơn vào vòng xoáy của scandal và phản bội. Nhưng thử thách lớn nhất không phải là lần theo những dấu vết mong manh ấy, mà là đối mặt với nỗi đau từ người anh từng yêu thương nhất — Thiên An.

Anh vẫn nhớ như in khoảnh khắc ánh mắt họ lần đầu chạm nhau. Thiên An, với nụ cười rạng ngời tựa ánh mặt trời giữa cơn bão, đôi mắt lấp lánh như những vì sao trong đêm đen, từng là ngọn lửa sưởi ấm trái tim lạnh giá của Jack trong thế giới showbiz đầy giả tạo.

“Jack à,” cô từng nói, giọng dịu dàng như một bản ballad, “anh là người duy nhất khiến em cảm thấy an toàn. Dù cả thế giới quay lưng, em vẫn sẽ đứng bên anh.”

Những lời ấy như dòng suối mát lành, xoa dịu tâm hồn khô cằn của Jack, khiến anh lần đầu tiên biết thế nào là yêu một người bằng cả trái tim. Anh đã tin cô, đã đặt cả thế giới của mình vào tay cô, nghĩ rằng chỉ cần có Thiên An, anh có thể đối mặt với mọi sóng gió.

Nhưng ánh sáng ấy dần bị che khuất bởi những bức màn giả mạo. Những lần Thiên An lảng tránh ánh mắt anh, những câu nói mập mờ đầy ẩn ý, như thể cô đang giấu giếm một bí mật không thể tiết lộ.

“Anh đừng quá tin người khác,” cô từng nói, giọng lạnh lùng, không còn chút ấm áp, “showbiz này chỉ dành cho những kẻ biết chơi trò chơi.”

Jack đã cố níu giữ, đã cố thuyết phục bản thân rằng đó chỉ là áp lực từ ánh đèn sân khấu, rằng Thiên An vẫn là cô gái anh yêu. Nhưng rồi, như một cơn gió đêm lạnh buốt, cô quay lưng, không một lời giải thích, để lại anh giữa biển scandal, nơi những lời chỉ trích và đàm tiếu dìm anh xuống đáy sâu của sự tuyệt vọng.

Cái đêm định mệnh ấy vẫn ám ảnh anh. Một cuộc gọi nặc danh, giọng nói lạnh tanh vang lên qua loa điện thoại:
“Nếu muốn sống sót trong ngành này, anh nên im lặng và chấp nhận bị đẩy ra khỏi cuộc chơi. Thiên An đã chọn con đường của cô ta.”

Lời nói ấy như một nhát dao xé toạc trái tim Jack. Anh không muốn tin, không thể tin rằng người con gái anh từng yêu thương, từng hy sinh tất cả để bảo vệ, lại có thể nhẫn tâm phản bội anh như thế. Nhưng sự thật luôn tàn nhẫn hơn những gì anh có thể tưởng tượng.

Trong một đêm mất ngủ, khi Jack lật lại hàng trăm tin nhắn cũ, những email bị lãng quên, và những tài liệu anh thu thập từ một người bạn cũ trong ngành, một bí mật kinh hoàng dần lộ diện. Một email nặc danh gửi đến, kèm theo một tài liệu y tế nằm lặng lẽ trong hộp thư. Đó là kết quả xét nghiệm ADN của đứa bé — đứa bé mà Thiên An từng tuyên bố là con của anh, đứa bé mà cả thế giới tin rằng đã gắn kết họ bằng một mối dây định mệnh.

Jack mở tài liệu, tay run rẩy, mắt dán chặt vào màn hình. Những con số, những dòng chữ lạnh lùng trên trang giấy như một bản án: “Không có mối quan hệ di truyền giữa Trịnh Trần Phương Tuấn và đứa trẻ.”

Thế giới quanh anh như sụp đổ. Đứa bé — lý do anh từng cúi đầu xin lỗi công chúng, lý do anh chấp nhận chu cấp hàng tháng dù trái tim tan nát, lý do anh tự dằn vặt vì nghĩ mình không đủ tốt để làm cha — không phải là con anh. Thiên An đã nói dối. Cô đã dựng lên một câu chuyện để trói buộc anh, để biến anh thành kẻ phản diện trong mắt mọi người, trong khi cô đứng sau bức màn, thao túng mọi thứ.

Jack siết chặt tay, móng tay cắm sâu vào da thịt, máu rỉ ra nhưng anh không cảm thấy đau. Nỗi đau thể xác chẳng là gì so với cơn thịnh nộ đang bùng cháy trong lồng ngực. Anh đứng trước gương, nhìn thẳng vào đôi mắt mình, giọng nghẹn ngào nhưng sắc lạnh như lưỡi dao:
“Thiên An… em đã lấy đi tất cả — danh tiếng, niềm tin, và cả những năm tháng anh sống vì em. Em biến anh thành một kẻ ngốc, một con rối trong vở kịch của em. Nhưng em sai rồi. Anh không còn là Jack yếu đuối của ngày xưa nữa.”

Anh nhận ra, hành trình tìm kiếm sự thật không chỉ là để phanh phui những lời dối trá của Thiên An, mà còn là để chiến thắng chính mình. Chiến thắng những đêm dài tự trách, chiến thắng nỗi đau của sự phản bội, và chiến thắng cả những vết sẹo mà cô để lại trong tim anh.

Jack quay lại bàn làm việc, mở laptop, và tiếp tục đào sâu vào những manh mối. Một email mới vừa đến, kèm theo một tập tài liệu khác — hóa đơn, tin nhắn, và những dòng ghi chú rời rạc từ một nguồn ẩn danh. Từng mảnh ghép dần hiện rõ, vẽ nên một bức tranh về những tháng ngày Thiên An âm thầm dựng lên câu chuyện về đứa bé, về cách cô lợi dụng tình yêu của anh để che giấu bí mật của chính mình. Mỗi dòng chữ như một nhát búa đập vào trái tim Jack, nhưng đồng thời cũng là nhiên liệu nuôi dưỡng ngọn lửa quyết tâm trong anh.

Anh đứng trước gương một lần nữa, đôi mắt giờ đây không còn là vực sâu tuyệt vọng, mà rực cháy một ngọn lửa không thể dập tắt. Giọng anh trầm thấp, như thép tôi trong lò:
“Thiên An, em có thể dựng nên những bức màn giả mạo, nhưng anh sẽ xé toạc chúng. Anh sẽ cho cả thế giới thấy sự thật về em, về những gì em đã làm. Dù phải trả giá bằng tất cả, anh sẽ không dừng lại.”

Jack biết, con đường phía trước sẽ đầy chông gai. Những kẻ đứng sau Thiên An, những thế lực ẩn trong bóng tối của ngành giải trí, sẽ không để anh dễ dàng phanh phui sự thật. Nhưng anh không còn sợ hãi. Anh đã mất tất cả — danh tiếng, tình yêu, niềm tin — và giờ đây, anh không còn gì để mất ngoài ý chí và lòng quyết tâm.

Trong bóng tối, Jack thì thầm với chính mình, như một lời thề sắt đá:
“Dù chỉ còn một mình, dù phải đối mặt với cả thế giới, anh sẽ tìm ra sự thật. Và khi đó, Thiên An, em sẽ phải đối diện với những gì em đã gây ra.”

Ánh sáng từ màn hình laptop chiếu lên gương mặt anh, nơi nỗi đau và sự quyết tâm hòa quyện, tạo nên một Jack mới — một chiến binh không bao giờ gục ngã.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play