Bùi Loan cũng rất là vui mừng, ca ca không những không tử trận, mà còn thăng tiến vượt bậc!

Nguyên thị thu xếp tiệc tế tổ ăn mừng, Bùi Diễm lại đã không kịp chờ mà phái Long Ngâm đi gặp Ung Vương.

Từ khi Long Ngâm rời đi, cả ba người trong nhà đều đang đợi. 

Từ buổi chiều chờ đến buổi tối, Long Ngâm vừa mới trở về.

Long Ngâm buồn bực bẩm báo: 

“Tiểu nhân chưa gặp được điện hạ, hôm nay trong phủ điện hạ người đông, chỉ sợ là vì việc tiếp theo ở Thanh Châu mà bận rộn. Bất quá, tiểu nhân đã gặp Thường công công, cận hầu bên cạnh điện hạ, sau khi trình bày ý đồ, Thường công công đã đưa ý của tiểu nhân đến trước mặt điện hạ. Rồi sau đó Thường công công ra nói, điện hạ bảo tiểu nhân trở về, nói chúng ta lập tức sẽ biết người đó là ai ——”

Bùi Diễm không thể tưởng tượng nói: “Chẳng lẽ không nói gì khác? Sao lại bảo rất nhanh sẽ biết? Hắn sẽ đến Trường Nhạc hầu phủ?”

Long Ngâm lắc đầu: “Cái này tiểu nhân không biết, Thường công công cũng không hiểu.”

Bùi Diễm chỉ đành cười khổ: “Đến… cái lối đánh úp bí hiểm này, xem ra thật sự chỉ có thể đợi!”

Bùi Loan cũng có chút không cam lòng, trong lòng rất oán trách Ung Vương, nhưng mà chư vị hoàng tử tuy vẫn còn nể mặt Trường Nhạc hầu phủ, nhưng địa vị rốt cuộc vẫn có cách biệt. 

Lời Ung Vương đã nói vậy, họ không tiện truy hỏi.

Nhưng cái “lập tức” của Ung Vương lại bốn ngày không có động tĩnh.

Bùi Loan và Bùi Diễm nóng ruột ngóng trông, mong đến mức Bùi Diễm đều có thể đứng dậy đi lại, cũng chưa chờ được ân nhân cứu mạng. 

Đến ngày thứ năm, Tiêu Cương Hưng, đại quản gia của Trung Quốc Công phủ Tiêu thị, đến trong phủ.

Trong kinh thành có rất nhiều vương công thế tộc, Trường Nhạc Hầu tính là đứng đầu. 

Trung Quốc Công phủ này lại càng là công thần khai quốc Đại Sở. 

Cho đến ngày nay, trong số những người theo Thái Tổ cùng đánh thiên hạ, cũng chỉ còn lại Tiêu gia.

Đại khái hơn 60 năm trước, Tiêu Lan, tiểu nữ đích tôn nhà Tiêu gia, gả cho ông cố Bùi Cảnh Khiêm của Bùi Loan, bởi vậy hai nhà cũng có quan hệ thông gia. 

Mà hiện giờ Trung Quốc Công Tiêu Thuần tuy rằng tuổi tác không chênh lệch nhiều so với Bùi Kính Nguyên, nhưng vì đoạn quan hệ thông gia này mà cao hơn Trường Nhạc Hầu một bối phận.

Trong chính đường Trường Nhạc hầu phủ, Tiêu Cương Hưng cung kính nói: 

“Hôm nay vốn nên là Quốc Công gia đích thân đến, nhưng hầu gia không có trong phủ, thế tử lại đang dưỡng thương, nên chỉ phái tiểu nhân tới, xin phu nhân và thế tử, tiểu thư ngày mai sang phủ tụ họp.”

Nguyên thị hơi kinh ngạc: “Trong phủ ngày mai có hỉ sự sao?”

Tiêu Cương Hưng chần chờ một khoảnh khắc, rốt cuộc vẫn gật đầu.

Thấy Nguyên thị và ba người đều nghi hoặc nhìn mình, Tiêu Cương Hưng có chút khó mở lời dường như nói: 

“Ngày mai, những thân thích thường ngày đi lại nhiều… Ngày mai là một buổi tiệc nhận thân…”


Tiêu Cương Hưng rời đi, Bùi Diễm kinh ngạc nói: “Thật không ngờ Quốc Công gia lại vẫn có một đứa con riêng!”

Bùi Loan cũng có chút dở khóc dở cười: “Xem bộ dáng của Tiêu quản gia vừa rồi, chỉ sợ Quốc Công gia cũng không muốn ——”

Nguyên thị thở dài: “Có một đứa con riêng không rõ lai lịch vốn không phải chuyện tốt đẹp gì, huống chi các con cũng biết phu nhân Quốc Công gia tính tình thế nào. Thiếp thất duy nhất của Quốc Công gia vẫn là do lão phu nhân ban cho khi còn sống, nhiều năm như vậy bên cạnh Quốc Công gia lại không có người khác, trong kinh không ít người ca ngợi. 

Giờ đây bỗng nhiên xuất hiện một tiểu nhi tử từ đâu ra, cả phủ Quốc Công, trên dưới, chỉ sợ đều kinh hồn bạt vía.”

Trung Quốc Công Tiêu Thuần 20 năm trước cưới Hồ Tương Quân, nữ nhi của Hộ Quốc Đại tướng quân Hồ Duy Dũng. 

Sau này Hồ Duy Dũng bệnh mất, huynh trưởng của ông là Hồ Lâm Tu cũng nhập quân, hiện giờ chính là Thống lĩnh Cửu Thành Binh Mã Tư, Nhất phẩm Thượng tướng quân ở kinh thành.

Thanh thế của Hồ gia thịnh vượng, không thua kém Trường Nhạc hầu phủ, vả lại Hồ thị tính tình cường ngạnh, mấy năm nay cầm giữ nội trạch Quốc Công phủ kín kẽ.

Chỉ khiến người trong kinh cảm thấy Trung Quốc Công rất sủng ái nàng, là phu nhân Quốc Công gia được nhiều năm làm mọi người ngưỡng mộ. 

Phút cuối lại xuất hiện một đứa con riêng lưu lạc bên ngoài nhiều năm, điều này quả thực như có người tát mạnh vào mặt nàng một cái.

Bùi Diễm nói: “Nếu đã như thế, Hồ phu nhân có thể cho Quốc Công gia nhận đứa con riêng này đã là tốt rồi, sao còn muốn bày tiệc nhận thân này? Tiệc nhận thân này rõ ràng là đang cất nhắc.”

Bùi Loan mày cũng nhíu lại, kiếp trước, cho đến khi nàng bệnh chết, Quốc Công phủ cũng chỉ có đích tử thế tử, thứ tử nhị gia cùng một vị đích nữ đại tiểu thư. 

Sao đời này bỗng nhiên lại có thêm một thứ nhi tam gia?

Ca ca không chết trận, chẳng lẽ những người và sự việc khác cũng sẽ sinh ra biến hóa?

Nguyên thị liền nói: “Việc cất nhắc này đích xác rất có lý do, rốt cuộc vì sao, ngày mai chúng ta đi sẽ biết.”

Bùi Loan và Bùi Diễm quan tâm nhất là vị ân nhân cứu mạng kia, tuy đối với việc này vô cùng kinh ngạc, nhưng lại không nghĩ nhiều.


Đêm đó nghỉ ngơi, Bùi Loan lại mơ thấy Tiêu Thích.

Trong mộng, Tiêu Thích không chỉ cách màn đêm nhìn nhau với nàng, hắn còn cầm theo đao, đao nhỏ máu, từng bước một đi về phía nàng. 

Hắn cứ mỗi bước chân là một dấu máu, dần dần, Thận Long bào trên người hắn cũng vì máu mà nhuộm thành một màu huyết sắc. 

Hắn dường như là sát thần tắm máu từ địa ngục bước ra, đôi mắt so với ngày xưa càng thêm âm trầm sắc bén nhìn chằm chằm Bùi Loan. 

Bùi Loan nhìn con đao trong tay hắn, chỉ cảm thấy cái đầu tiếp theo bị hắn chém rơi chính là của chính nàng ——

Bùi Loan lại bị dọa tỉnh giấc.


Cho đến khi ngồi trên xe ngựa đi đến Trung Quốc Công phủ, Bùi Loan vẫn còn kinh hồn chưa định.

Nguyên thị chỉ cho rằng Bùi Loan ngủ không ngon, dọc đường đi đều để Bùi Loan tựa vào vai mình. 

Đến trước cổng Quốc Công phủ, Bùi Loan mới vừa rồi lấy lại tinh thần. 

Hôm nay tới dự tiệc, Bùi Loan mặc một chiếc áo ngắn màu vàng nhạt thêu hoa lan, phía dưới là váy dài trăm nếp gấp màu xanh thiên thanh thêu trăm điệp xuyên hoa, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng bằng lụa mềm màu xanh biếc thêu hoa lê, trông nàng thanh tao, tú lệ, kiều diễm vô song.

Vừa tiến vào đại môn Quốc Công phủ, Bùi Loan đã cảm thấy không khí không bình thường.

Quản sự đón khách ở cổng phủ rất nhiều, nhưng nụ cười trên mặt mọi người lại như được gượng ép. 

Đi vào bên trong, hạ nhân lui tới không dám thở mạnh, cả Quốc Công phủ đều trầm tĩnh áp lực, nào giống như có hỉ sự!

Mới đi được vài bước, Tiêu Cương Hưng từ trong ra đón:

 “Thỉnh an phu nhân, bây giờ đã gần đến giờ khai tiệc, phần lớn mọi người đang ngồi nói chuyện trong sảnh, liền chờ ngài cùng thế tử và tiểu thư.”

Trong kinh thành, các thế gia hầu môn phức tạp rắc rối, sau nhiều đời liên hôn, toàn bộ thế gia kinh thành đều có thể có quan hệ với nhau. 

Nhưng nếu Trường Nhạc hầu phủ như vậy, gần vài thập niên qua vẫn thịnh sủng không suy thì không nhiều. Tiêu Cương Hưng làm đại quản gia Quốc Công phủ, tất nhiên là khôn khéo chu đáo.


Nguyên thị vừa đi vừa hỏi: “Hôm qua chưa kịp hỏi, các ngươi Tam gia được tìm về như thế nào?”

Tiêu Cương Hưng cười khổ một chút: 

“Thật ra tiểu nhân cũng không biết cụ thể. Đại khái năm sáu ngày trước, lão gia nhà chúng ta được triệu vào trong cung, trở về thần sắc liền có chút không đúng. Sau đó, việc muốn nhận Tam gia liền được định, phu nhân cũng không nói hai lời.”

Nguyên thị lông mày nhướng cao: Vị Tam gia này thế mà lại có liên quan đến trong cung?!

Nguyên thị lại hỏi: “Vậy hiện giờ tiệc nhận thân này được sắp xếp như thế nào? Nếu chỉ là nhận con, cũng không cần khoa trương như vậy.”

Tiệc nhận thân này vô cùng kỳ lạ, nhưng cho dù có liên quan đến trong cung, thì rốt cuộc là ai đã cất nhắc vị tân Tam gia này?

“Ai nói không phải chứ.” 

Tiêu Cương Hưng do dự một lát nói: “Nhưng việc này dường như… dường như là ý của Bệ Hạ. Chuyện này người biết không nhiều lắm, nhưng xem thái độ không dám chậm trễ của lão gia, thì nhất định là Bệ Hạ đã mở lời không nghi ngờ gì ——”

Nguyên thị nghe vậy bước chân khựng lại. Cái đáp án này, bà hoàn toàn không nghĩ tới!

Khó trách tiệc nhận thân của Quốc Công phủ này lại có thanh thế không nhỏ, ngay cả người có tính tình như Hồ thị cũng không dám nói một tiếng không.

Phía sau Bùi Loan và Bùi Diễm liếc nhìn nhau, cũng đều rất kinh ngạc.

Nhất thời, mấy người đều muốn sớm một chút được diện kiến vị tân tam gia này là nhân vật nào. 

Dọc theo hành lang vòng quanh, mấy người nhắm thẳng về phòng khách nơi bày tiệc, nhưng vừa đi đến gần, Bùi Loan liền phát giác trong sảnh không đúng.

Vốn nên ngồi xuống dùng trà nói chuyện, các lão gia, các phu nhân giờ phút này đều tụ ở cửa phòng khách, từng lớp thân ảnh chen kín không kẽ hở, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn vào trong phòng, tựa hồ bên trong đang trình diễn trò hay gì đó.

Nguyên thị nhìn Tiêu Cương Hưng một cái, Tiêu Cương Hưng cũng sắc mặt khẽ biến. Hắn ra ngoài lúc nãy vẫn còn tốt, đây là làm sao vậy!

Ý niệm này vừa xuất hiện, một tiếng quát mắng đầy lệ khí từ bên trong truyền ra!

“X tiểu tử! Ngươi hiện giờ muốn nhận tổ quy tông, nữ nhi của ta là mẹ cả của ngươi, ta là ngoại tổ mẫu của ngươi. Ta muốn ngươi quỳ dập đầu kính trà, ngươi dám không tuân?!”

Giọng nói nghèn nghẹn trầm thấp, chính là của một lão giả, mà người đứng ở ngoài cùng nhìn thấy Nguyên thị tới, vội vàng nhường đường sang một bên.

Trong phòng khách, lão giả ngồi ở vị trí thượng thủ, đầu tóc bạc phơ, hoa phục sang trọng, chính là Phó thị, mẫu thân của Hồ thị.

Phó thị trước đây là phu nhân của Hộ Quốc Đại tướng quân, hiện giờ nhi tử lại là Nhất phẩm Thượng tướng quân, cả đời vinh hoa tâm cao khí ngạo. 

Hôm nay Hồ thị bản thân tuy không dám làm ầm ĩ, nhưng hiển nhiên, Phó thị là muốn thay nữ nhi mình làm rõ.

Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, nàng muốn làm khó dễ vị tân Tam gia không rõ lai lịch này!

Bùi Loan đi theo phía sau mẫu thân, không lâu sau liền đi đến phía trước. Vừa nhìn vào đại sảnh, tức khắc bị một bóng dáng thẳng như kiếm, xa lạ ở giữa sảnh hấp dẫn ánh mắt!

Chỉ liếc mắt một cái, Bùi Loan liền chắc chắn người này chính là vị tân tam gia!

Chỉ thấy tân tam gia mặc một bộ áo gấm màu chàm, vai rộng cánh tay dài, dáng người thẳng tắp cao lớn tuấn tú. 

Rõ ràng tuổi còn trẻ, nhưng đối mặt với tiếng gầm của Phó thị cùng ánh mắt đánh giá đủ kiểu của các vương công quý tộc xung quanh, lại toát ra vẻ thản nhiên không bị ép buộc. 

Chỉ nhìn bóng dáng đã thấy vĩ đại tự phụ!

Bùi Loan trong lòng kinh ngạc, nàng không ngờ Tiêu tân tam gia lại có khí độ như thế!

Hắn không mặc hoa phục, nhưng lại dễ dàng soán ngôi tất cả các thế gia quý tộc trong nhà!

“Ngươi có quỳ hay không? Ngươi nếu không quỳ! Đó là không muốn nhập Tiêu thị từ đường, đã như thế, hôm nay tiệc nhận thân này cũng không cần làm, ngươi từ đâu tới đây, thì về nơi đó đi. Trung Quốc Công phủ không dung được hạng người bất trung bất hiếu như ngươi!”

Thấy thiếu niên trước mắt thần sắc bình tĩnh, đao thương không phá, Phó thị càng thêm tức giận, thế nhưng đập một cái vào tay vịn ghế, nói ra lời lẽ tàn nhẫn này.

Một bên Hồ thị có tâm xem Phó thị giáo huấn thiếu niên, lạnh lùng nhìn, cũng không mở miệng khuyên nhủ. 

Trung Quốc Công Tiêu Thuần thấy cục diện không tốt, có chút khó xử nói: 

“Nhạc mẫu đại nhân, đứa nhỏ này tuổi còn nhỏ, còn chưa thích ứng quy củ trong phủ. Hôm nay cứ bỏ qua đi, sau này ta sẽ dạy dỗ nó cẩn thận. Giờ cũng không còn sớm, nên khai tiệc ——”

Phó thị hừ một tiếng, khinh thường nhìn thanh niên: 

“Quốc Công gia không cần nói giúp cho hắn. Hắn lai lịch không rõ, cũng không có bằng chứng nhân chứng, ai ngờ mẫu thân hắn hoài thai hắn như thế nào. Quốc Công gia vẫn là trước không cần nhận định hắn là huyết mạch Tiêu thị ——”

Thần sắc bình tĩnh của thiếu niên chợt xuất hiện gợn sóng nhỏ. Hắn đôi mắt hiện lên tia sắc bén, hờ hững nhìn về phía Phó thị.

Phó thị lợi hại nửa đời, vậy mà trong khoảnh khắc này, bà lại bị ánh mắt của thiếu niên làm cho sợ hãi. 

Đôi mắt sâu không thấy đáy kia kích ra tia sắc bén, khiến bà lập tức cảm nhận được sát khí bức người!

Mồ hôi lạnh trong nháy mắt đọng đầy lòng bàn tay Phó thị. 

Bà không thể tin được, một người trẻ tuổi như vậy, giữa hoa đường đông đúc người qua lại, thế nhưng lại nảy sinh sát ý với bà, một nhất phẩm cáo mệnh đường đường! 

Mí mắt Phó thị giật mạnh một cái, khi nhìn lại, trên mặt thiếu niên đã khôi phục vẻ bình tĩnh không gợn sóng, dường như sự thô bạo vừa rồi chỉ là ảo giác của bà.

“Xin thứ cho vãn bối không thể vâng lời. Vãn bối cuộc đời này, chỉ quỳ trước mộ mẫu thân. Nhập Tiêu thị từ đường vốn không phải ý nguyện của ta. Lão phu nhân đã cho rằng thân phận vãn bối có nghi ngờ, vậy vãn bối rời đi là được ——”

Ngôn ngữ của thiếu niên ôn hòa dễ nghe, cộng thêm phong thái thong dong này, lập tức khiến người ta cảm thấy Phó thị thật đáng ghét!

Mà Phó thị sợ hãi nhìn thiếu niên, trong lòng run sợ không thốt nên lời nào.

Nói xong lời này, thiếu niên xoay người liền đi ra ngoài, thế nhưng thật sự không muốn nhận thân này!

Mọi người đều xôn xao, Tiêu Thuần càng là sắc mặt đại biến, hắn vội vàng ngăn thiếu niên lại ——

Cũng đúng lúc này, Bùi Loan nhìn rõ bộ dáng của thiếu niên!

Hắn mày kiếm nhập tấn, mắt tựa hàn tinh, góc cạnh càng là đao tạc rìu khắc, cương nghị tuấn tú!

Bùi Loan không nghĩ tới, diện mạo của hắn so với bóng dáng còn muốn anh tuấn khiếp người! 

Hắn thoạt nhìn bất quá hai mươi tuổi trên dưới, nhưng xoay người lại sau, khí thế càng hơn phía trước, cử chỉ giơ tay nhấc chân sinh ra một loại uy nghi khiến người ta sợ hãi.

Trong lòng nàng đầu tiên là tán thưởng, nhưng gần như đồng thời, một khuôn mặt tuấn mỹ vô song như vậy, thế nhưng trùng điệp với khuôn mặt sắc bén tàn nhẫn tắm máu trong mộng, khoác bộ Thận Long bào. 

Điểm khác biệt duy nhất là khuôn mặt này trẻ hơn, và thiếu đi sự tàn bạo khát máu!

Đồng tử của Bùi Loan run lên dữ dội, theo bản năng lùi lại nửa bước!

Nàng không dám tin tưởng, định mắt nhìn lại. 

Hai cái chớp mắt sau, toàn thân Bùi Loan máu đều tê dại, khuôn mặt xa lạ mà quen thuộc này, phảng phất như một tiếng sấm sét đánh thẳng xuống, khiến nàng hồn phách đều tan rã!

Tiêu Thích! Thế nhưng là Tiêu Thích!

Diêm Vương sống nắm quyền sinh sát trong tay Hoàng Thành Tư, thế nhưng lại trở thành con riêng của Trung Quốc Công phủ!

Cảnh tượng trong mộng đêm qua dường như biến thành hiện thực. Nàng nhìn thấy Tiêu Thích vòng qua Trung Quốc Công, sải bước đi về phía nàng. 

Tay hắn dường như trống không, lại dường như cầm theo một thanh đao thấm máu. Hắn càng đi càng gần, phảng phất trong khoảnh khắc liền có thể lấy mạng nàng!

Bùi Loan sợ hãi đến toàn thân xương cốt đều đang run rẩy, nhưng ngay lúc này, nàng nghe thấy phía sau huynh trưởng kinh ngạc mà vui sướng hô lên một tiếng!

Bùi Diễm kêu: “Ân công! Thế nhưng là ân công!”

Bùi Diễm không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp được ân công cứu mạng!

Hắn vài bước đi đến trước mặt Tiêu Thích: 

“Ân công! Thật sự là ngươi! Đã nhiều ngày ta ngày ngày đều đang tìm ân công, lại không ngờ ân công thế nhưng ở Quốc Công phủ!” 

Bùi Diễm nhìn nhìn Tiêu Thích, rồi nhìn lại Trung Quốc Công, đôi mắt sáng ngời: 

“Ta thật là quá ngu ngốc! Ân công họ Tiêu, hiện giờ Quốc Công gia lại bày tiệc nhận thân long trọng như vậy, ta sao lại không nghĩ tới chứ!”

Bùi Diễm tính tình hào sảng, nhìn thấy Tiêu Thích nhất thời kích động, liền cũng không để ý đến những chuyện khác, lập tức quay đầu lại nói: 

“Mẫu thân, muội muội, vị này chính là ân công đã cứu mạng con ở Thanh Châu, thật sự là quá khéo! Con làm sao cũng không nghĩ tới hắn thế nhưng là nhi tử của Quốc Công gia. Mẫu thân, chúng ta đợi lâu như vậy, ân công thế nhưng lại gần chúng ta đến vậy!”

Thân phận con riêng đáng xấu hổ, Nguyên thị vốn dĩ đối với vị tam gia này giữ thái độ quan sát, nhưng nàng làm sao cũng không nghĩ tới, vị tân tam gia Tiêu gia này, thế nhưng lại là đại ân nhân đã cứu mạng nhi tử mình!

Trong khoảnh khắc, khúc mắc trong lòng Nguyên thị tan biến hết, bà xúc động tiến lên nói: 

“Hóa ra cứu mạng Diễm Nhi chính là ngươi. Diễm Nhi nói không biết thân phận của ngươi, ta còn trách nó, không ngờ ngươi lại ở ngay dưới mí mắt chúng ta.”

Đã biết thân phận của ân nhân, lời đánh đố của Ung Vương, và việc trong cung phân phó tiệc nhận thân, tất cả những điều kỳ lạ đều được giải thích. 

Bùi Diễm và Nguyên thị vui mừng khôn xiết.

Chỉ có Bùi Loan còn ngây người đứng tại chỗ.

Diêm Vương sống nắm quyền sinh sát lại trở thành con riêng của Quốc Công phủ, còn cứu mạng ca ca nàng!

Người mà nàng mong chờ bao nhiêu ngày với lòng biết ơn, lại chính là người trong mộng cầm đao nhuốm máu muốn lấy mạng nàng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play