Chương 5 – Hạ nhân trung thành

"Tất nhiên là có." Kỷ Cư Hân cười, đuôi mắt hoa đào hơi cong lên, khuôn mặt gầy yếu tái nhợt đột nhiên trở nên sinh động, có chút sáng sủa bắt mắt!

Lưu mụ mụ nhất thời ngơ ngẩn. Nàng là nhà hoàn bên người Lý thị, trước khi xuất giá đã đi theo Lý thị, cũng đã gặp qua sanh mẫu Đạt thị của Kỷ Cư Hân. Đạt thị lớn lên bộ dáng thật đẹp, vóc dáng vô cùng tinh mỹ diễm lệ, từng cử chỉ dáng điệu đều lộ ra vẻ tú lệ của người con gái vùng sông nước Giang Nam. Kỷ Cư Hân lớn lên rất giống Đạt thị, lại làm người ta không nghĩ đến tướng mạo của y thế mà vô cùng đoan chính, vầng trán rộng, mi thanh mục tú, mũi cao thẳng, ánh mắt trong trẻo, mỹ thiếu niên tuổi này nhìn không rõ nét của người trưởng thành [1], nhưng liếc mắt một cái nhìn qua thì biết y hẳn là một thiếu niên có tướng mạo phi thường tốt, là một nam tử trẻ tuổi.

Chính là do nụ cười này, đột nhiên trở nên nhẹ nhàng tươi đẹp, tựa như một tia sáng của sao trời cắt ngang màn đêm thăm thẳm, quả thật là phải khiến người khác chăm chú nhìn không nỡ rời mắt!

"Lưu mụ mụ?"

"Nô tỳ lỗ mãng." Lưu mụ mụ vén áo hành lễ "Thiếu gia cùng di nương lớn lên rất giống nhau, nô tỳ vừa rồi thất thần một phen."

Chút ánh sáng đẹp đẽ trong mắt của Kỷ Cư Hân dần mờ đi, chân mày khẽ cau lại lộ ra vẻ buồn bã "Ta lại chưa từng gặp qua nàng..."

"Chuyện quá khứ không cần suy nghĩ nhiều, Cửu thiếu gia xin nén bi thương." Lưu mụ mụ giấu tay áo khụ một tiếng, đem đề tài lúc nãy nhắc lại "Bánh sữa kia... thực sự là mỹ vị sao?"

"Đương nhiên." Kỷ Cư Hân trên mặt toát lên vẻ thỏa mãn, dường như đâu đây là dư vị của những ngày ở thôn trang, một hồi lâu mới ủ rũ nói "Bất quá chỉ là chút đồ ăn vặt ở nông thôn dùng cho hài tử, không biết Bát ca có thích không?"

"Loại bánh sữa này làm như thế nào vậy......"

"Cuối cùng cũng đã về đến!" Lời nói của Lưu mụ mụ bị âm thành hưng phấn của Kỷ Cư Hân đánh gãy, bà ngước mắt lên nhìn một chút mới phát hiện đã về đến chỗ của Kỷ Cư Hân.

"Trần mụ mụ hình như chưa đến thì phải." Kỷ Cư Hân nhìn trái nhìn phải một hồi

"Đúng lúc, Cửu thiếu gia không bằng chúng ta nói chuyện về loại bánh sữa này..."

"Đúng lúc, ta có thể dùng khoảng thời gian này sửa sang lại đồ đạc!" Kỷ Cư Hân vỗ tay cái, vội vàng bận rộn.

"Mấy việc này đều do hạ nhân lo liệu, Cửu thiếu gia không cần phải phí sức." Lưu mụ mụ đi đến vài bước cản lại "Không bằng chúng ta nói ——"

"Có cái gì mà phí sức chứ, những việc như thế này ta vẫn thường làm mà." Kỷ Cư Hân xoay mặt về phía Lưu mụ mụ cười đến xạn lạn, Lưu mụ mụ hoảng hốt buông tay.

Thôi vậy...

Nếu là từ thôn trang, bà tìm người hỏi thăm là được.

Kỷ Cư Hân vừa lúc chú ý đến biểu tình của Lưu mụ mụ, động tác thu thập đồ vật lại trở nên nhẹ nhàng.

Đi đi, đi hỏi thăm đi, không hỏi thăm rõ ràng, ngươi làm sao có thể biết thứ tốt như vậy có giá trị như thế nào...

Trần mụ mụ đến cũng rất nhanh, cung kính hành lễ "Lão nô gặp qua Cửu thiếu gia. Nhận mệnh của lão thái thái đến giúp đỡ Cửu thiếu gia lựa chọn nhân thủ, phân lệ đều đã cho người đi chuẩn bị, lão nô mang theo hạ nhân tới, Cửu thiếu gia chọn người xong có thể đến kho của quản sự lấy thêm đồ đạc là được."

Kỷ Cư Hân vội phất tay miễn lễ "Làm phiền Trần mụ mụ rồi."

"Không dám." Trần mụ mụ giơ tay "Thỉnh Cửu thiếu gia dời bước đến hành lang, bọn hạ nhân đang chờ ở bên ngoài."

Kỷ Cư Hân âm thầm đánh giá Trần mụ mụ, tóc hoa râm được búi lên gọn gàng, vẻ mặt nghiêm túc cẩn thận, từng cử chỉ vô cùng quy củ. Đây là người được tổ mẫu Dương thị tín nhiệm nhất, thậm chí có thể khuyên ngăn chủ ý của Dương thị. Kỳ quái, lợi hại như vậy, sao trước kia y lại không có chút ấn tượng nào vậy?

"Gặp qua Cửu thiếu gia." Theo động tác của Trần mụ mụ, hạ nhân đồng loạt quỳ xuống hành lễ, nhân số không nhiều lắm, không quá hai mươi người.

"Cha mẹ của Ngọc Thiền tìm đến, Đại phu nhân vừa mới phái người đến chủ viện nói chuyện, về sau Ngọc Thiền sẽ không còn hầu hạ bên cạnh người, nên từ nay trở đi nàng ta không thể đến đây. Trong phòng của Cửu thiếu gia hẳn là nên có hai nha hoàn hầu hạ, hai tiểu tư, bốn sai vặt, đều tuyển từ những người này đi."

Y đã đoán trước Ngọc Thiền trở lại, nhưng tác phong của đích mẫu nhanh như vậy làm Kỷ Cư Hân có điểm kinh ngạc, y cho rằng Ngọc Thiền sẽ còn ngồi ngốc ở đây mấy ngày, hảo hảo xem y như thế nào.

Theo hướng tay của Trần mụ mụ, Kỷ Cư Hân nhìn về phía hạ nhân đang quy củ quỳ xuống hành lễ trong hành lang, y phải chọn như thế nào cho tốt đây... Khoan, đó chẳng phải là...

Kỷ Cư Hân đáy lòng bỗng nhiên dậy sóng, móng tay đâm vào lòng bàn tay mới có thể nhịn xuống mà không tiến lên phía trước.

Đó là Chu Đại!

Là người đời trước vẫn luôn bên cạnh y, vô luận khó khăn gian khổ cũng không rời y nửa bước, Chu Đại!

Y ở Kỷ phủ bị khi dễ, Chu Đại bồi y cùng nhau chịu đựng, hiểu rõ Kỷ phủ nên Chu Đại mang y đi, tìm được một chỗ có thể cách xa những kẻ khi dễ y.

Y bị người một nhà liên thủ bán cho Lữ Hiếu Sung, trên người ngay cả cái tay nải cũng không mang đến Lữ phủ, chỉ có Chu Đại theo hầu y.

Y chịu không nổi nhục nhã, tìm đến cái chết, Chu Đại liên tiếp cứu mạng y.

Y bị đem cho lão thái giám biến thái, Chu Đại cũng bồi y, mỗi khi Tử thần muốn mang y đi, Chu Đại đều ở cạnh bên.

Thẳng đến khi y bị đưa đi quân doanh, gặp phải một lão sư kì quái, cuộc sống cũng dần dần tốt lên, sự hiện diện của Chu Đại liền giảm bớt, nhưng hắn vẫn chưa từng rời đi, chỉ cần có vấn đề, hắn liền xuất hiện.

Y đã từng hỏi qua Chu Đại, vì cái gì, vì cái gì lại đối xử với y tốt đến thế!

Chu Đại đáp, bộc vị chủ trung [2], vì chủ bỏ mình là chuyện thiên kinh địa nghĩa [3]

Là một hạ nhân bình thường, sao có thể làm được nhiều như vậy!

Nghĩ kỹ lại, Chu Đại hẳn là một kẻ vô cùng lợi hại, y có thể nhanh chóng quen với sự hỗn loạn của Kỷ phủ, trùng hợp giúp y tránh đi một vài thời điểm bị tính kế, có thể cứu y mà không kinh động đến người khác, có thể ở Kỷ phủ xuất quỷ nhập thần dù thủ vệ ở đại trạch vô cùng sâm nghiêm, có thể ở quân doanh cùng các hán tử đánh nhau thành một đoàn sau đó xưng huynh gọi đệ, thậm chí y còn chưa quên Chu Đại có thể luận võ với bọn họ. Có lẽ là do Chu Đại có năng lực, thứ mà y biết chẳng qua chỉ bằng hạt cát giữa sa mạc [4].

Nhưng nếu thật là hạ nhân trung thành, vì cái gì phải chờ đến thời khắc sinh tử mới ra tay cứu giúp, vì cái gì trước đó không lên tiếng nhắc nhở y? Trước kia vẫn cứ ngu ngốc không hiểu, nhưng hiện tại... Kỷ Cư Hân vẫn cứ cảm kích Chu Đại, nhưng Chu Đại xuất hiện bên người y nhất định là có nguyên nhân khác.

Y tinh tế liếc mắt quan sát Chu Đại đang quỳ ở hành lang. Mười ba mười bốn tuổi, nước da ngăm đen, gương mặt vuông vức, mày rậm, mắt to, môi dày, tuy tuổi còn nhỏ nhưng thân thể lại rất vạm vỡ, cường tráng. Bất quá Chu Đại hẳn là một tháng sau mới đến cạnh y, như thế nào lại sớm như vậy?

Trần mụ mụ thấy y nhíu mày "Cửu thiếu gia, người không hài lòng sao?"

"Đâu có đâu có" Kỷ Cư Hân cười nhẹ "Ta là đang hâm mộ thân thể của vị đại ca này, ta ở thôn trang mười mấy năm cũng không tráng kiện được như vậy."

"Bất quá cũng chỉ là hạ nhân" Trần mụ mụ ngữ khí nghiêm túc "Ca ca của Cửu thiếu gia đều là các thiếu gia đứng đắn trong phủ, cũng không thể tùy tiện gọi như vậy."

"Vâng vâng, đa tạ Trần mụ mụ chỉ điểm." Kỷ Cư Hân thẹn thùng nghiêng đầu "Cái này... việc tuyển người... liệu Trần mụ mụ có thể hỗ trợ ta được không? Bà cũng thấy rồi đó, ta mấy chuyện này không hiểu lắm..."

"Đúng vậy Trần mụ mụ, Cửu thiếu gia mới đến, quy củ chọn người cũng không rõ ràng, Đại thái thái cũng biết vậy nên hạ lệnh để ta đến giúp đỡ." Lưu mụ mụ từ bên trong đứng ra, xương gò má nhô cao khiến cho lời nói của bà ta dù ôn nhu cũng trở nên kém chân thành.

"Trần mụ mụ lo liệu mọi chuyện cũng đã mệt mỏi, không bằng ngồi cứ ở một bên nghỉ ngơi một lát, thuận tiện chỉ điểm ta chọn người?"

Dù sao cũng là người của Lý thị, tuy rằng cạnh tranh cùng Vương mụ mụ, nhưng vẫn phải làm tốt bổn phận chủ tử giao phó, Lưu mụ mụ nghĩ ra lời này để chen vào việc chọn người của Kỷ Cư Hân.

Kỷ Cư Hân ánh mắt lóe lên một chút, lùi lại hai bước, ấp úng vô ngữ.

Trần mụ mụ tầm mắt bình đạm đảo qua biểu hiện đầy nhiệt tình của Lưu mụ mụ, lại nhìn sang Kỷ Cư Hân tay chân rụt lại, không dám lên tiếng bên này, thanh âm trở nên cứng rắn

"Lão thái thái phân phó ta tới làm việc, sao ta có thể lười biếng để người khác trợ giúp được chứ? Nếu Cửu thiếu gia không có ý kiến, liền theo quy củ trong phủ mà chọn người đi."

"Trừ bỏ Chu Đại, mấy kẻ này đều là hạ nhân hầu hạ, Cửu thiếu gia nếu thích Chu Đại, liền để hắn theo người đi." Ngón tay Trần mụ mụ chỉ ra bốn nam tử, hai người ít tuổi hơn, đều là mười ba bốn tuổi, một là Chu Đại, một người khác gọi Tôn Vượng, Tôn Vượng bộ dáng gầy gò nhưng mặt mày linh động, thoạt nhìn có thể làm tiểu tư, mặt khác có hai người lớn tuổi hơn một chút, tay chân vạm vỡ, trông rất có sức lực, chắc là làm nô bộc.

Thiếu gia tuy rằng ngụ ở ngoại viện nhưng vẫn thường xuyên đi lại ở nội viện, trong phòng không thể thiếu mụ mụ cùng nha hoàn. Trần mụ mụ lại chỉ ra hai người mụ mụ ăn mặc sạch sẽ tươm tắt, hai nha hoàn quy củ cúi đầu.

"Thiếu gia thấy có ổn không?" Trần mụ mụ hỏi Kỷ Cư Hân.

Kỷ Cư Hân trong lòng không khỏi cười to. Ổn không? Thật sự là quá ổn!

Hai hạ nhân trung thành đời trước đều đến cả rồi.

Một Chu Đại, không biết đang che dấu cái gì, luôn cứu mạng y, một hảo nha hoàn tên Họa Mi, so với thời gian y ở cùng Ngọc Thiền ngang nhau, thậm chí tự xin rời phủ chạy đến chỗ Lữ Hiếu Sung hầu hạ y, hết lần này đến lần khác bán đứng y, nếu không phải ngoài ý muốn chính tai nghe được nàng ta và tứ thúc nói chuyện, y căn bản sẽ không hoài nghi một con họa mi nhỏ bé ở góc sân như thế.

[Chú thích]

[1] không rõ nét người trưởng thành: câu gốc là nhìn không phân biệt nam nữ, nhưng nét của Kỷ Cư Hân là nét đoan chính, hiền lành chứu không phải mị hoặc như sanh mẫu Đạt Tịnh Tuyết nên mình dịch thành không rõ nét người trưởng thành để phù hợp với ngữ cảnh.

[2] bộc vị chủ trung: hạ nhân trung thành với chủ

[3] thiên kinh địa nghĩa: mình đã từng giải thích thành ngữ này, là đạo lý không thể nào thay đổi.

[4] chỉ bằng hạt cát giữa sa mạc: câu gốc là cửu ngưu nhất mao (九牛一毛), dịch nghĩa trên mặt chữ tức là một sợi lông giữa chín con trâu, nghĩa là như hạt cát trên sa mạc, giọt nước giữa đại dương, hạt muối bỏ biển, chẳng thấm vào đâu

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play