“Thăm bạn?” Giang Ly nhíu mày, lại cầm một cái bánh bao lên cắn một cái, mơ hồ nói: “Chỉ tiếc lần trước thời gian nghỉ quá ngắn, chắc em và bạn cũng không tụ họp nhau được lâu.”
“Chỉ gặp mặt thôi.” Tô Ngôn mỉm cười.
Sau đó anh cũng không hỏi tiếp nữa, 2 người chỉ yên lặng ngồi một chỗ ăn xong bữa sáng. Không lâu sau, vị “bóng đèn” kia mặc áo khoác dẫn theo vài người bác sĩ và y tá vội vã chạy tới.
Đây là lần đầu tiên Tô Ngôn nhìn thấy Ngụy Hòa Chí, vì mọi người vây quanh giường bệnh kín như nêm nên cho chỉ có thể quan sát từng chút thông qua khe hở. Anh ta không khác nhau lắm so với tưởng tượng của cô, dáng người cường tráng, đầu đinh, nhưng chỉ là giờ đang yếu ớt nằm đó, đến hé mắt ra cũng cần rất nhiều sức lực.
“Hiện tại các dấu hiệu sinh tồn tương đối ổn định, không có dấu hiệu suy nội tạng, nhưng vẫn chưa qua khỏi giai đoạn nguy hiểm.” Bác sĩ kiểm tra kỹ lưỡng xong tình hình của anh ta, đồng thời dặn dò y tá chú ý hơn rồi xoay người quay lại nói với họ: “Tôi không ngăn cản các cậu hỏi chuyện, nhưng theo ý kiến của tôi thì có lẽ các cậu sẽ không nhận được bất kỳ phản hồi nào.”
Sau khi y tá tiêm thuốc cho Ngụy Hòa Chí xong, một nhóm y bác sĩ mới lần lượt đi ra khỏi phòng bệnh.
Bên tai là tiếng “tích tích tích” của các thiết bị giám sát, sau khi Tô Ngôn được Giang Ly cho phép liền đi tới bên cạnh Ngụy Hòa Chí, cúi xuống nhìn người đang đeo mặt nạ dưỡng khí trên giường. Đối phương dường như ý thức được, hé mắt nhìn thoáng qua, bờ môi khẽ nhúc nhích nhưng cuối cùng vẫn không thể nói được lời nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play