Sự xuất hiện của Duy Khang như một làn gió mới, xua đi phần nào những u ám trong lòng Minh Anh. Cậu bạn này không chỉ nhiệt tình, vui vẻ mà còn rất tinh ý. Duy Khang luôn biết cách làm Minh Anh cười, đưa cô những lời khuyên chân thành khi cô gặp khó khăn trong học tập. Minh Anh cảm thấy thoải mái và dần mở lòng hơn với cậu.

Tuy nhiên, mối quan hệ thân thiết giữa Minh Anh và Duy Khang không khỏi lọt vào tầm mắt của những người khác, đặc biệt là Mai Chi. Cô ta bắt đầu cảm thấy khó chịu ra mặt khi thấy Minh Anh có thêm một "vệ tinh" mới, và dường như còn được Hoàng Quân ngầm chú ý.

Một buổi chiều, khi đang học bài trong thư viện, Minh Anh cảm thấy hơi lạnh. Cô vô thức ôm lấy cánh tay. Ngay lúc đó, một chiếc áo khoác đồng phục được đặt nhẹ nhàng lên vai cô. Minh Anh ngẩng đầu lên, thấy Duy Khang đang đứng đó, mỉm cười.

"Thư viện bật điều hòa hơi lạnh đó. Cậu mặc vào đi kẻo ốm," Duy Khang nói, giọng quan tâm.

Minh Anh cảm động. "Cảm ơn cậu nhé, Khang."

Đúng lúc đó, Hoàng Quân đi ngang qua. Anh dừng lại, ánh mắt sắc lẹm lướt qua Duy Khang và chiếc áo khoác trên vai Minh Anh. Anh không nói gì, chỉ khẽ nhíu mày rồi tiếp tục bước đi, nhưng Minh Anh cảm nhận được một sự lạnh lẽo khó tả từ ánh mắt đó. Cô tự hỏi, liệu anh có đang khó chịu? Hay chỉ là cô đang tưởng tượng ra?

Những ngày sau đó, Mai Chi bắt đầu công khai thể hiện sự yêu thích của mình đối với Hoàng Quân. Cô ta thường xuyên chủ động tìm anh nói chuyện, mang đồ ăn sáng cho anh, thậm chí còn tìm cách ngồi cạnh anh trong giờ học nhóm. Hoàng Quân, dù vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh, nhưng dường như anh không hề từ chối những hành động đó của Mai Chi. Điều này càng làm Minh Anh cảm thấy hụt hẫng.

Một buổi trưa, khi Minh Anh đang đi xuống cầu thang, cô vô tình nghe được đoạn đối thoại giữa Mai Chi và một cô bạn khác.

"Thấy chưa, tớ nói rồi mà," Mai Chi cười khẩy. "Hoàng Quân thích người chủ động và biết cách quan tâm như tớ. Mấy người cứ lởn vởn xung quanh anh ấy rồi cũng bị bỏ rơi thôi."

Cô bạn kia chen vào: "Đúng đó, Hoàng Quân có vẻ cũng không để ý đến cái cô Minh Anh đó nữa rồi. Thấy Duy Khang cứ kè kè bên cạnh thôi."

Những lời nói đó như gáo nước lạnh tạt vào Minh Anh. Cô dừng lại, trái tim thắt lại. Cô không hiểu tại sao mọi chuyện lại trở nên phức tạp như vậy. Liệu có phải Hoàng Quân đã thực sự tin vào những lời đồn thổi, hay anh đã thực sự chấp nhận Mai Chi?

Tối hôm đó, khi Minh Anh đang ngồi học bài, cô nhận được một tin nhắn từ số lạ. Mở ra xem, cô thấy đó là một bức ảnh chụp lén cô và Duy Khang đang đi cùng nhau dưới chiếc ô xanh vào buổi chiều mưa hôm trước. Kèm theo đó là một dòng chữ đầy ác ý: "Đừng tưởng bở. Người như cậu không xứng với Hoàng Quân đâu. Tránh xa anh ấy ra!"

Minh Anh sững sờ. Cô không biết ai đã gửi tin nhắn này, nhưng cô biết chắc chắn đó là một lời cảnh cáo. Nước mắt bắt đầu lăn dài trên má cô. Cảm giác ấm ức, tủi thân dâng trào. Cô cảm thấy bất lực trước những hiểu lầm và những lời đồn đại ác ý này.

Cùng lúc đó, Hoàng Quân đang ngồi trong phòng, ánh mắt anh dán vào màn hình điện thoại. Bức ảnh anh vừa nhận được cũng chính là bức ảnh Minh Anh và Duy Khang. Khuôn mặt anh thoáng hiện lên một vẻ bối rối, pha chút khó chịu. Anh đặt điện thoại xuống, thở dài. Ánh mắt anh nhìn ra cửa sổ, nơi những vì sao đang lấp lánh, nhưng trong lòng anh lại là một mớ cảm xúc hỗn độn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play