Năm đó, anh vừa xuất ngũ, dì và bác gái đều giới thiệu mối cho anh. Cô gái mà anh để ý, cũng bị bao vây bởi những lời chỉ trỏ như hôm nay — người ta nói cô ấy không biết xấu hổ, nói cô ta lén lút với du côn. Sau đó, anh đã đính hôn với Khương Hồng Vũ.
Mới vừa rồi, cô gái năm xưa giờ đã là góa phụ, cô ấy hỏi anh:
“Tôn Trường Thuận, năm đó em không hề làm chuyện đó, tại sao anh lại không tin em?”
Anh bị hỏi đến á khẩu không nói được gì. Năm đó mọi chuyện đều do cha mẹ anh làm chủ, đến khi anh kịp phản ứng thì đã chẳng thể thay đổi được gì nữa rồi.
Khương Từ buông tay, lại hỏi một lần nữa: “Cô à, cô muốn tố cáo cháu ruột của mình, cô chắc chắn đây không phải là vu oan giá họa chứ?”
Khương Hồng Vũ đã quyết liều mạng: “Tôi tận mắt thấy Lưu Tiểu Trụ đi ra từ nhà cô, chính cô đã đưa cho hắn cái bọc này trước cửa!”
“Vậy thì được thôi, chú Tôn, chú mở ra trước mặt cô cháu mà xem đi.” Khương Từ cười lạnh, Khương Hồng Vũ càng chắc chắn bao nhiêu, lát nữa cái tát vào mặt cô ta sẽ càng vang dội bấy nhiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play