Triệu Khải Thư tăng tốc độ thẩm vấn: “Tiểu Khương Từ nói hôm đó có người đẩy cô bé từ phía sau. Chúng tôi có lời khai của Quý Lai Phượng — cô ấy tận mắt thấy có một người phụ nữ đẩy Khương Từ từ phía sau. Tuy không thấy rõ mặt, nhưng bà Lưu — người cùng nhóm lên núi hái hạt dẻ hôm đó — cũng xác nhận, cô và Khương Từ đã tách đoàn đi riêng. Nghi phạm lớn nhất chính là cô.”
Ông ta đặt xấp tiền mặt hai nghìn đồng trước mặt Khương Hồng Vũ, bật đèn pin soi từng tờ một cho cô ta thấy rõ.
“Số tiền này là khoản hối lộ của những người muốn Mai Bảo Anh sắp xếp công việc cho họ. Người hối lộ đã dùng bút ký hiệu đặc biệt đánh dấu một chấm nhỏ ở góc dưới bên trái của tờ tiền, mắt thường không thấy, nhưng soi đèn thì lộ rõ. Mai Bảo Anh đưa cho cô hai nghìn đồng là để cô làm gì? Nếu cô không muốn khai, thì tự mình gánh lấy toàn bộ tội danh đi.”
Ông nói tiếp: “Cô có biết tội này phải ngồi tù bao nhiêu năm không?”
Triệu Khải Thư không có một chút thương xót nào với người đàn bà lòng dạ hẹp hòi, độc ác này, chỉ thấy tiếc cho Tôn Trường Thuận.
“Nếu cô không nói, chồng cô cũng sẽ bị liên lụy. Chúng tôi hoàn toàn có lý do nghi ngờ anh ta cùng cô câu kết, nhận một khoản tiền lớn để mưu hại cháu gái ruột của mình. Thật tội cho hai đứa con các người, cha mẹ đều phải vào tù…”
“Không, chuyện này thật sự không liên quan gì đến Tôn Trường Thuận.” Hàng phòng tuyến trong lòng Khương Hồng Vũ hoàn toàn sụp đổ: “Tôi… tôi khai. Số tiền đó là do Mai Bảo Anh đưa cho tôi. Bà ta nói tôi là cô ruột của Khương Từ, tôi ra tay thì không ai nghi ngờ, mọi người sẽ chỉ nghĩ đó là một tai nạn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT