Hơn chục chiến sĩ trẻ từ đại đội công binh được điều đến, đào một cái hố rộng hàng chục mét vuông, sâu hai mét. Mười hai chiếc rương lớn bằng gỗ đàn hương nằm yên lặng dưới đáy hố. Gỗ đàn hương có khả năng chống mối mọt và mục nát, mười năm trôi qua, khi bụi đất phủ lên được dọn sạch, trong không khí ai nấy đều có thể ngửi thấy hương thơm nhè nhẹ của đàn hương.
Viện trưởng Lục xúc động nhảy xuống hố sâu hai mét, đến mức chân bị tê, nhưng ông hoàn toàn không để ý, nhanh chóng phủi sạch lớp đất bám trên rương, run rẩy mở khóa rương bằng chiếc chìa khóa mà Miêu Tú Lan đưa cho.
Đây là một rương tranh thư pháp, hai sinh viên của Viện trưởng Lục cũng nhảy xuống hố trong trạng thái đầy kích động. Ba người đeo bao tay trắng tinh, cẩn thận mở một cuộn tranh thư pháp.
Lục Minh đẩy gọng kính dày trên sống mũi, ghé sát lại để giám định tỉ mỉ, là bút tích thật của một đại sư thời Tống.
Ông quý như báu vật, cuộn lại và đặt trở vào trong rương.
“Cất kỹ đi, phía sau đừng mở nữa, các cậu làm thống kê số lượng, nhiều cổ vật thế này, đợi mang về viện rồi từ từ giám định.”
Hai rương tranh thư pháp, sáu rương đồ sứ và đồ trang trí, hai rương đồ đồng xanh, còn có một rương kinh Phật, một rương giáp cốt văn. Viện trưởng Lục xúc động đến cực điểm. Nếu nói tranh thư pháp và đồ sứ có thể định giá, thì giáp cốt văn, kinh Phật và đồ đồng xanh là những báu vật trong dòng chảy lịch sử, giá trị nghiên cứu cực kỳ to lớn, hoàn toàn không thể dùng tiền bạc để cân đo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play