“Ngày mai muốn đi đâu chơi?”

Tiểu Thước cầm ly sữa bò chuẩn bị cho bữa tối, liếc mắt nhìn em trai đang mặc đồ xuề xòa, rồi ngồi xuống bên cạnh nó.

… Em trai cô lúc còn nhỏ, thật ra trong tủ quần áo gần như toàn là sơ mi trắng, quần yếm, thêm vài cái nơ nhỏ các loại, trông nhã nhặn và sạch sẽ. Nhưng đến độ tuổi bây giờ rồi, ngược lại nó thích gì mặc nấy, thoải mái là chính. Trừ những lúc thao luyện phải mặc đồng phục huấn luyện hay chế phục trong trường, không biết từ khi nào đồ thường ngày của Ayer toàn là kiểu dáng rộng thùng thình.

Mấy nam Beta xung quanh cô đâu có mặc kiểu đó —— chắc bởi vì họ đều đã là đàn ông trưởng thành trong xã hội rồi.

“Em sao cũng được mà, chị quyết định là được rồi.”

Ayer nói, tùy tiện vắt cái khăn tắm lên vai. Tóc vàng cắt ngắn còn vương vài giọt nước, tắm xong liền tiện tay ném cái hoodie đang mặc cho người máy dọn dẹp trong nhà. Rồi thay một chiếc áo sơ mi rộng rãi, nửa người nằm dài trên sofa, đang xem stream về trò chơi giả lập.

Alpha tay dài chân dài, duỗi khuỷu tay chân bắt chéo một cách thoải mái, may mà sofa đủ lớn, đủ cho hắn nằm phè ra kiểu vô tư, chẳng bận tâm gì trên đời.

“Chị muốn đi đâu thì em đi đó, vậy chẳng phải ổn rồi sao.”

Dưới ánh đèn vàng ấm, Ayer cười cười, lười biếng nói thêm.

“Để chị nghĩ đã.”

Em trai vừa mới đến, Tiểu Thước cố nén lại thôi thúc muốn chỉnh hắn vì cái tư thế nằm quá mất hình tượng kia, chỉ nhàn nhạt đáp một câu.

Cô vốn không quá rành về game, trong lúc suy nghĩ kế hoạch cho ngày mai thì cũng tiện thể cùng hắn xem stream một lúc. Nhưng càng xem càng thấy hơi buồn chán.

Vì thế cô nói: “Em không đổi cái khác à? Giống như Liliana với Arnold ấy, họ có kịch mới ra, hình như rất được ưa chuộng.”

Ayer nghiêng đầu: “Hử? Chị muốn xem à?”

Hắn phản ứng rất nhanh, lập tức đưa tay ra điều chỉnh bảng thao tác, nhưng cô lắc đầu từ chối: “Không, chị không coi kịch. Chỉ là cảm thấy hai người đó là Omega rất nổi tiếng thôi.”

Ayer khẽ nhướn mày, bàn tay lại như không có gì xảy ra rút về, rồi giống như đã đoán ra cô muốn nói gì, ánh mắt hắn rời khỏi màn hình, đôi mắt lam trong suốt bình thản nhìn sang cô một cái.

“Em còn tưởng chị sẽ quan tâm mấy chuyện đó chứ.”

Thấy em trai tỏ vẻ chẳng hề hứng thú với hai cái tên vừa rồi, Tiểu Thước không khỏi cảm thấy hơi nghi hoặc.

Đây vốn là quy luật xã hội, mọi người ngay từ khi sinh ra đã thuộc về một trong ba giới tính: Alpha, Beta hoặc Omega. Tuy rằng rất hiếm hoi có trường hợp phân hoá lần hai, nhưng xác suất nhỏ đến mức gần như có thể bỏ qua.

Trong ba giới tính ấy, số lượng Omega cực kỳ hiếm. Để bảo vệ những Omega mới sinh, mười năm trước Liên Bang đã ban hành quy định cưỡng chế bảo hộ: mỗi Omega, ngay sau khi đăng ký thân phận công dân, đều bắt buộc phải tiếp nhận chế độ bảo hộ do Liên Bang sắp đặt.

——Cho nên, Omega từ khi còn là trẻ nhỏ đã được đưa vào trung tâm chăm sóc đặc biệt dành riêng cho Omega ở từng khu vực, lớn lên ở đó cho đến khi trưởng thành.

Sau đó, họ sẽ được ghép đôi với Alpha ưu tú, lập gia đình, sinh con.

Tiểu Thước từng nghe nói… Mặc dù Liên Bang mỗi năm vẫn cho phép một số Omega chưa kết đôi trở về đoàn tụ với người thân trong thời gian ngắn, nhưng quy trình thủ tục cực kỳ rườm rà và nghiêm ngặt. Huống hồ hiện nay, vì độ hiếm và giá trị đặc biệt của Omega, sự cuồng nhiệt theo đuổi từ phía Alpha đã gần như trở thành một loại bệnh lý.

Cho nên, chuyện lợi dụng thời gian Omega rời khỏi trung tâm để dụ dỗ, thậm chí cưỡng ép Omega, dẫn đến Alpha bị bắt giam không phải chuyện hiếm thấy.

Chưa bàn đến những hiện tượng xã hội phức tạp khác, rốt cuộc thì Liliana và Arnold đều là Omega trong giới giải trí, mức độ nổi tiếng và mức độ bùng nổ đã sớm chạm đến đỉnh lưu không thể tranh cãi. Các Alpha trong Liên Bang cũng gần như cuồng nhiệt theo đuổi hai người họ.

Em trai cô… chẳng lẽ không thích họ sao?

Rõ ràng là Alpha cơ mà, Tiểu Thước thầm nghĩ.

Dưới ánh mắt chăm chú của cô, Ayer dường như cũng mất hứng với buổi phát sóng trực tiếp. Hắn xoay người lại, tựa đầu lên gối tựa, gương mặt tuấn tú mang theo vẻ điềm đạm giờ đây lại toát ra một chút trầm tư.

Có vẻ như hắn đang do dự không biết nên mở miệng thế nào.

Một lúc lâu sau, giọng Alpha mang theo âm sắc trầm khàn nhẹ nhàng vang lên bên tai Tiểu Thước:

“…… Chị, chuyện đó… chị đừng hỏi em thì hơn.”

Ayer liếc mắt nhìn về phía màn hình.

Sườn mặt sắc sảo dưới ánh đèn vàng ấm áp lộ ra vài phần lạnh nhạt, Ayer khẽ nhếch khóe môi, buông một câu:

“Omega à, cũng chỉ vậy thôi. Không có hứng thú.”

Tiểu Thước: “…?”

Đôi mắt xanh lam phản chiếu ánh sáng nhàn nhạt từ màn hình, em trai cô trông như không muốn tiếp tục chủ đề này. Nhận ra cảm xúc ấy, Tiểu Thước cũng không nói gì thêm.

Cô nhìn vào đôi mắt ấy, rồi dời ánh nhìn đi, thầm nghĩ, không có hứng thú với Omega cũng không phải chuyện gì quá nghiêm trọng. Dù sao hiện tại Omega đều được ghép đôi với những Alpha có quân công hoặc quân hàm rất cao, phần lớn Alpha bình thường vẫn sẽ kết hôn với Beta. Chuyện em trai cô có cơ hội tiếp cận Omega hay không… còn chưa biết được.

Huống chi Ayer vẫn còn quá trẻ, sau này thế nào cũng chưa thể nói trước. Dù gì thì… tuy cô là một Beta, nhưng từ nhỏ đã được giáo viên sức khỏe phổ cập rất nhiều kiến thức, trong đó có cả chuyện pheromone của Omega có lực hấp dẫn trí mạng với Alpha.

Nếu đã có thể chống lại bản năng sinh lý, hiện tại lại chẳng có chút quan tâm nào đến Omega, thì chỉ riêng việc này thôi, Tiểu Thước đã cảm thấy em trai mình… thật sự rất có chính kiến.

Buổi tối từ 8 giờ đến 10 giờ là thời gian cô xử lý công việc tại nhà. Sau khi trò chuyện với Ayer một lúc, cô trở về phòng làm việc. Đến khoảng 10 giờ, khi bước ra để rửa mặt, cô phát hiện phòng khách vẫn sáng một dải ánh sáng dịu nhẹ dù đèn chính đã tắt.

Trên ghế sofa, Ayer vẫn nửa nằm ở đó, trông có vẻ lười biếng mà đang trò chuyện với ai đó.

“Ờ, bọn họ tới thì tới. Cậu thấy bọn họ có thể gây ra uy hiếp gì cho tôi chắc?”

“Cẩn thận một chút… Lúc khảo hạch vẫn nên cố gắng thì hơn…” — một giọng thiếu niên lạ, nghe có vẻ lớn cỡ Ayer, vang lên mơ hồ từ đầu bên kia.

“Một lũ vô dụng.” Ayer nghe vậy chỉ lạnh lùng hừ một tiếng, giọng nói đột ngột trở nên lạnh buốt:

“Các cậu có sợ cũng mặc kệ, chỉ đừng để tôi nhìn thấy. Nếu không —”

“Ayer.”

Tiểu Thước đột ngột ấn công tắc đèn, khiến chiếc đèn treo cạnh sofa lập tức bật sáng, tỏa ra ánh sáng vàng ấm áp.

Cô lặng lẽ nhìn thiếu niên đang gối tay sau đầu, nửa nằm nghiêng trên sofa. Đôi mắt xanh lạnh như băng dưới ánh đèn hơi nghiêng đi, như thể ánh sáng khiến cậu khó chịu, mà cuộc trò chuyện bị gián đoạn khiến vẻ mặt cậu thoáng ngơ ngác.

Một lúc sau, thiếu niên như mới dần hoàn hồn, khẽ chớp mắt, quay đầu lại nhìn về phía cô, giọng khàn khàn mang theo chút mơ hồ:

“… Chị?”

Tiểu Thước: “……”

Nghĩ một chút, cô mở miệng:

“Em không định đi ngủ à?”

Ayer hơi sững người, sau đó nở nụ cười nhàn nhạt, xua tay nói:

“Bây giờ còn sớm quá, em chưa buồn ngủ. Đợi lát nữa rồi ngủ.”

“Chị cứ đi ngủ trước đi, không cần lo cho em. Em chỉ đang trò chuyện với bạn học thôi.”

Bạn học?

Tiểu Thước thầm nhấm lại hai chữ này trong đầu, trước khi rời đi, vẫn tò mò liếc nhìn về phía màn hình trước mặt Ayer.

Có vẻ sau khi xem livestream xong, cậu không tắt chế độ màn hình, mà tiện thể mở luôn video call với người kia. Bên kia rõ ràng cũng đã phát hiện sự hiện diện của cô từ trước. Khi cô liếc qua, cậu thiếu niên bên kia rất có lễ phép, khẽ gật đầu chào cô qua màn hình.

Tiểu Thước nhìn thấy người kia có mái tóc nâu, đôi mắt tím, dung mạo ôn hòa, dịu dàng. So với em trai cô thì vóc dáng cậu ta không cao bằng, nhìn hơi gầy gò một chút.

Cô cảm thấy nên nói với người ta một câu cho lịch sự… Nghĩ vậy, cô dừng bước, cũng khẽ gật đầu đáp lễ.

“Chào em. Phiền em vẫn luôn quan tâm Ayer.”

Cô nói.

Cậu thiếu niên trong màn hình thoáng có vẻ kinh ngạc.

Ayer lập tức cau mày, có phần khó chịu mà hạ giọng gọi một câu:

“Chị…”

Tiểu Thước không để ý đến cậu.

“Chào chị.”

Nhìn thấy cảnh này, đối phương chỉ đành bất đắc dĩ mỉm cười, như thể hiểu rõ tình huống sắp xảy ra.

Ánh mắt cậu dịu dàng và trong sáng, cậu suy nghĩ một lát rồi nhẹ nhàng lắc đầu, giọng nói ôn hòa:

“Ayer rất xuất sắc, thực ra vẫn luôn là cậu ấy chăm sóc bọn em.”

……

Cậu ấy là Alpha sao? Nếu là bạn học thì chắc vậy, nhưng nhìn qua lại giống Beta, hoặc thậm chí có thể là Omega… Loại Alpha dịu dàng, kiên nhẫn thế này thật sự có tồn tại à?

Tiểu Thước có chút ám ảnh với Alpha. Ngay lúc nghe được giọng nói của cậu, đầu óc cô lại bắt đầu suy nghĩ miên man.

Sau đó, cô dừng lại một chút, không nhịn được mà khiêm tốn nói:

“Ayer cũng có khuyết điểm… Trong quá trình các em ở chung, hy vọng em có thể giúp sửa cho nó một chút.”

Cô nói rất bình thường, hoàn toàn không nhận ra sắc mặt đối phương thoáng cứng lại trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, cũng không thấy được phía sau, Ayer vẫn im lặng mà khẽ nhếch khóe môi đầy vẻ bất đắc dĩ.

Dưới ánh mắt lạnh nhạt của Ayer, thiếu niên trong màn hình nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc. Gần như ngay lập tức, cậu lấy ra vẻ mặt như khi đối mặt với huấn luyện viên, dịu dàng, ôn hòa không đổi, mỉm cười nói:

“Vâng, chúng em sẽ hỗ trợ lẫn nhau, cùng nhau cố gắng.”

Tiểu Thước nghe vậy thì cảm thấy yên tâm.

Trước khi cô quay người rời đi, cậu còn lễ phép nói thêm một câu:

“Ayer, chị gái… ngủ ngon.”

…Ngủ ngon.

Tiểu Thước nhìn trần nhà, trong đầu cứ lặp đi lặp lại âm thanh kia: “Chị gái”

Ngạc nhiên là khi đối mặt cậu ta, chứng sợ Alpha của cô lại hoàn toàn không có dấu hiệu bị kích phát.

Hơn nữa, cô cảm thấy, so với tính cách đôi lúc khiến người khác khó xử của Ayer, thì một Alpha dịu dàng, hiểu lễ nghĩa như vậy đúng là khiến người ta có cảm tình hơn rất nhiều.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play