🌸Gian thần tiếu lý tàng đao, điên cuồng, cố chấp, mạnh miệng x tiểu quận chúa trọng sinh thẳng thắn theo đuổi, cứng cỏi thông tuệ
🌸Nữ chính trọng sinh × nữ phụ xuyên sách
Văn án 1:
Nữ phụ xuyên sách vì giúp nam chính "trời chọn" đăng cơ xưng đế, cùng hắn mưu tính âm mưu, vu oan cho An Vương thông đồng với giặc, phản quốc. An Vương phủ bị diệt môn, tiểu quận chúa tận mắt chứng kiến gia tộc bị hủy diệt.
Nàng được cứu bởi một kẻ đầy quyền lực khiến thế gian kiêng kỵ – Lục Nhai, vị quyền thần mưu mô hiểm độc. Nhưng nàng đã trúng độc quá sâu, chẳng sống được bao lâu.
Nàng nghẹn ngào nói: “Nếu ta chết rồi, chàng có giận không?”
Lục Nhai im lặng hồi lâu, giọng khàn khàn: “Nàng sẽ không chết.”
Thế nhưng, nàng vẫn ra đi.
Sống lại một đời, nàng đã không còn ngây thơ. Biết Lục Nhai có tình, nàng bèn mượn sức mà đi.
Đời này, nàng không chỉ quyết bảo vệ toàn bộ An Vương phủ, đòi lại món nợ máu kiếp trước, mà còn muốn hỏi thẳng vị Lục tướng khẩu thị tâm phi kia:
“Chàng rốt cuộc thích ta ở điểm nào?”
Văn án 2:
Lục Nhai – quyền thần âm hiểm, điên loạn, gian nịnh. Nhưng trước mặt nàng, mọi sự tàn nhẫn cố chấp đều hóa thành tình cảm sâu kín.
Tiểu quận chúa biết điều đó, chỉ là...
Không ai nói cho nàng biết, sao miệng hắn lại cứng đến thế!
Giai đoạn đầu:
Tiểu quận chúa: “Vì sao chàng giúp ta?”
Lục Nhai: “Rảnh rỗi sinh nông nổi.”
Về sau:
Lục Nhai: “Ngươi có ý trung nhân từ lúc nào?”
Tiểu quận chúa mỉm cười: “Cũng vì rảnh rỗi hơi lâu.”
Lục tướng ngoài mặt vẫn thản nhiên, xoay người nghiến răng nghiến lợi ra lệnh cho ám vệ: “Điều tra! Bằng mọi giá phải điều tra rõ ràng cho ta!”
- Nữ chính trọng sinh, nữ phụ xuyên sách, nam chính là vai phản diện trong nguyên tác, nam phụ là nam chính nguyên tác.
- Nam chính tự ti, mạnh miệng, hai đời thâm tình không mong báo đáp, lời nói hành vi bất nhất.
- Nữ chính về sau dứt khoát theo đuổi · ngọt ngào, sảng khoái · kết thúc HE · 1v1 song khiết.