Chương 3: Kỹ năng mới!
Ngày thứ chín dưới làn nước xanh thẳm, Tiểu Du nghiệm ra một chân lý "cá" đầy cay đắng: làm cá thì dễ, nhưng làm một con cá có "danh dự" quả là một thử thách không nhỏ.
Sáng sớm tinh mơ, khi những vệt nắng yếu ớt bắt đầu xuyên qua mặt hồ, Tiểu Du lờ đờ quẫy đuôi rời khỏi đám rong rêu ẩm ướt, cái bụng bé nhỏ réo lên những hồi chuông đói không ngừng. Nó đang định bụng tranh thủ "lai rai" vài cọng tảo non mơn mởn thì một thứ ánh sáng lấp lánh kỳ lạ dưới đáy hồ bất ngờ thu hút sự chú ý của nó.
Trên nền cát mịn màng hiện ra một hình tròn rộng chừng một mét, được "vẽ" một cách tỉ mỉ bằng những cọng rong rêu mềm mại và những chiếc vỏ ốc nhỏ xíu, sắp xếp thành một hoa văn vô cùng phức tạp.
Nhìn từ trên xuống, nó chẳng khác nào một trận đồ bí ẩn trong mấy bộ phim tiên hiệp mà Tiểu Du từng xem, kiểu bát quái huyền bí, phong ấn kỳ lạ, có khi còn tụ cả... rác rưởi ở giữa.
Tiểu Du tò mò bơi vòng quanh "tác phẩm nghệ thuật" dưới đáy hồ, đôi mắt bé xíu sáng rực. Trong lòng nó trào dâng một cảm xúc lẫn lộn: vừa ngưỡng mộ cái sự công phu, vừa hoang mang tự hỏi "Ai rảnh dữ vậy?".
Một lát sau, "chủ nhân" của công trình kỳ lạ kia cũng xuất hiện – một con cá đực dáng vẻ gầy gò, thân hình khoác lên màu xám bạc đơn điệu, nhưng đôi mắt lại ánh lên một vẻ gì đó rất... nghệ sĩ.
Nó chầm chậm bơi tới gần "kiệt tác" của mình, nghiêng đầu ngắm nghía, khẽ vỗ chiếc đuôi mỏng manh vài cái xuống nền cát, rồi ngẩng lên nhìn "đứa con tinh thần" với một vẻ mặt tràn đầy mãn nguyện.
Tiểu Du khéo léo nấp sau một tảng đá phủ đầy rêu xanh, chăm chú quan sát diễn biến tiếp theo với sự tò mò không hề che giấu. Chẳng bao lâu sau, một "nàng thơ" cũng xuất hiện – một con cá cái với dáng bơi uyển chuyển như một vũ công ba lê dưới nước, đôi vây mềm mại thướt tha như những dải lụa tua rua trong làn nước trong veo.
"Nàng" lượn một vòng duyên dáng quanh trận đồ, tỉ mỉ ngắm nghía từng chi tiết, rồi nhẹ nhàng bơi vào giữa trung tâm, chiếc đuôi xinh xắn ve vẩy nhẹ nhàng, trông như đã hoàn toàn "ưng ý" với "tổ ấm" mới này.
Có vẻ như một câu chuyện tình yêu dưới đáy hồ sắp sửa đơm hoa kết trái, chuẩn bị cho sự ra đời của những quả trứng bé xíu đáng yêu. Tiểu Du còn chưa kịp "vỗ tay" tán thưởng bằng cách khua đuôi "bộp bộp" thì một bi kịch bất ngờ ập đến với tốc độ của một cơn lốc xoáy.
Từ đám bùn đen kịt gần đó, một bóng đen to lớn đột ngột lao ra – một con cá trê mập ú với kích thước không khác gì một chiếc dép tổ ong quen thuộc trên cạn, xông tới với một tốc độ kinh hoàng. Ực! Một cú đớp gọn ghẽ, "trận đồ tình yêu" tan thành bọt nước, và đôi "uyên ương" xấu số kia đã chính thức "về chung một nhà" theo một nghĩa đen tối tăm hơn nhiều.
Tiểu Du hoảng hồn dùng chiếc đuôi bé xíu quẫy mạnh, bơi lùi lại phía sau tảng đá, khuôn mặt "cá" lộ rõ vẻ ngơ ngác.
— Vậy là... hết? Bao công sức "vẽ vời", "xây dựng" tỉ mỉ để rồi trở thành món khai vị cho cái thứ "xe tăn" kia sao? – Nó rùng mình một cái. "Đáng không trời?". Sự đánh đổi này có thực sự "kinh tế" không vậy?
Ngay lúc Tiểu Du đang chìm đắm trong những suy tư "triết học cá" thì một tiếng "TING!" quen thuộc vang lên trong đầu nó.
[Hệ thống Sinh Tồn Loài Cá kích hoạt.]
[Thông báo: Trên bãi cát vừa rồi vẫn còn sót lại một ít rong linh lực nằm rải rác trong "tàn tích" của trận đồ. Có thể hấp thụ được. Kính mời ký chủ nhanh chóng thu thập trước khi bị các cư dân khác "dọn dẹp".]
Tiểu Du giật mình, đôi mắt tròn xoe:
— Ủa, cái đống đổ nát đó cũng ăn được hả? – Không chút do dự, nó lập tức lao đi như một mũi tên xanh lè, "liếm láp"... à không, cắn một cách trân trọng từng cọng rong linh lực còn sót lại.
Miệng nó nhai "rào rạo", trong đầu vừa nhai vừa lẩm bẩm: thì ra, công sức "xây nhà" của con cá đực kia cuối cùng cũng có chút "giá trị dinh dưỡng" không ngờ.
Ngay khi Tiểu Du vừa "xử lý" xong đống rong, cái bụng bé tí căng tròn, khóe miệng còn vương vài cọng rong xanh lè, một làn sóng năng lượng kỳ lạ đột ngột lan tỏa từ dạ dày nó.
Tiểu Du cảm thấy toàn thân nóng bừng, lớp vảy trên người ngứa ngáy khó chịu, đầu thì hơi choáng váng như vừa "thưởng thức" một miếng wasabi cấp độ "hủy diệt vị giác".
Ầm! Một vầng sáng mờ ảo kỳ lạ bỗng nhiên tỏa ra bao quanh cơ thể nhỏ bé của Tiểu Du. Những bong bóng khí sủi lên liên tục như một tràng pháo hoa mini dưới đáy hồ.
[Chúc mừng ký chủ đã hấp thụ thành công Rong Linh Lực Tình Yêu. Nhận được buff: Thuật Vẽ Trận Theo Cảm Hứng (Cấp 1).]
Tiểu Du tròn mắt, ngơ ngác:
— Ủa? Cái gì... cái gì cơ?
[Hiệu ứng buff: Chủ nhân có khả năng "vẽ" các trận đồ dưới đáy hồ bằng chiếc đuôi linh hoạt của mình, sử dụng rong rêu, vỏ ốc và các vật liệu tương tự. Các trận đồ này có một xác suất ngẫu nhiên thu hút các loài cá khác tới... mà không vì một lý do cụ thể nào. Có thể là để tìm bạn tâm giao, tìm kiếm thức ăn, hoặc đơn giản chỉ là do... tò mò.]
— Khoan đã nào, vậy là tôi vừa ăn "Trận pháp tình yêu" của kẻ khác, giờ lại có thêm cái tài lẻ "vẽ trận" để dụ mấy con cá ngơ ngác khác tới "hóng hớt"? Đây mà là buff á!
Hệ thống im lặng một cách đáng ngờ.
Không chần chừ thêm giây phút nào, Tiểu Du háo hức tìm kiếm những "nguyên liệu nghệ thuật" theo hướng dẫn mơ hồ của hệ thống, rồi bắt đầu quẫy chiếc đuôi nhỏ xíu một cách đầy "cảm hứng".
Một hình vẽ kỳ dị dần hiện ra trên nền cát – méo mó, nguệch ngoạc, trông giống như một bản đồ kho báu được vẽ bằng... vây cá.
Vài phút sau, một đàn cá con tò mò lũ lượt kéo tới "chiêm ngưỡng" tác phẩm của Tiểu Du. Một con bơi vòng vòng quanh "trận đồ", miệng liên tục nhả ra những bong bóng khí nhỏ xíu.
Một con khác thì lăn ra ngủ ngon lành ngay giữa trung tâm "tác phẩm" như đang tận hưởng một buổi picnic dưới nước. Bầu không khí trở nên hết sức lười biếng và vô nghĩa.
Tiểu Du: …
[Buff đã được kích hoạt thành công. Chúc ký chủ tiếp tục phát huy tinh thần "dụ dỗ lung tung không rõ mục tiêu"!]
— Hệ thống à, hắn cần hóa rồng, không phải làm "cá chủ nhiệm câu lạc bộ mỹ thuật đáy hồ" đâu! Mấy con cá bé này thì có giúp gì cho việc "tiến hóa" của ta chứ!