Chương 2: Hệ thống
Tiểu Du từng nghe đến “hệ thống” – thứ thường xuất hiện trong những bộ truyện mạng mà hắn hay lén đọc dưới chăn. Trong trí tưởng tượng của hắn, đó phải là một sự kiện long trời lở đất: một giọng nói thần bí vang vọng, một bảng trạng thái hiện ra trước mắt, kèm theo những kỹ năng "buff" sức mạnh đến tận nóc nhà. Một màn lật kèo ngoạn mục, biến một kẻ yếu đuối thành nhân vật chính bá đạo chỉ trong tích tắc.
Nhưng cái "Hệ thống Sinh Tồn Loài Cá – phiên bản 1" mà hắn nhận được thì... đúng là "cá cảnh" thật.
[Kích hoạt Hệ thống Sinh Tồn Loài Cá – phiên bản 1]
Không giao diện lấp lánh. Không giọng nói ngọt ngào như mấy cô MC game. Tuyệt nhiên không có bất kỳ bảng chỉ số hay kỹ năng nào hiện ra. Chỉ vỏn vẹn một dòng thông báo lạnh lùng xuất hiện rồi im bặt, chẳng khác nào tin nhắn "seen" mà không reply từ crush.
“Ơ alo? Này hệ thống? Mở menu ra coi! Bảng điểm kinh nghiệm đâu? Kỹ năng đặc biệt gì không?” Tiểu Du "gào thét" trong tâm trí, cố gắng tái hiện lại những gì đã đọc được trong truyện. Phản hồi duy nhất là một con cá chuối to tướng lững thững bơi ngang qua, liếc hắn một cái như thể bảo "im lặng coi". Nó biến mất sau một tảng đá rêu phong, để lại Tiểu Du với sự hụt hẫng tràn trề.
Hôm nay là ngày thứ tám hắn làm cư dân dưới nước. Tám ngày gặm rong rêu chẳng khác nào tu hành khổ hạnh. Tám ngày nơm nớp lo sợ những cái bóng đen lướt qua. Và đôi khi, thoáng qua trong đầu hắn là ý nghĩ về những sinh vật nhỏ bé hơn... như những bữa ăn tiềm năng. Hắn chợt hiểu cảm giác của mấy con cá săn mồi. Không phải mình ác, chỉ là mình đói.
Luật lệ của thế giới này thật đơn giản mà nghiệt ngã: kẻ mạnh thì sống, kẻ yếu thì làm mồi. Còn hắn, một con cá chép thuộc hàng "bé hạt tiêu", hệ thống thì "chắc đang bảo trì", kỹ năng bơi lội chỉ ở mức "biết quẫy đuôi". Thông minh? Có lẽ, nhưng dưới nước này, bơi chậm một chút thôi là bụng đã réo ầm ĩ rồi.
Tối đó, nép mình trong một hốc đá ẩm ướt, Tiểu Du cố gắng gợi lại cái cảm giác ấm áp kỳ lạ lan tỏa khắp cơ thể mỗi khi hắn nuốt được một con mồi nhỏ. Đó có lẽ là niềm vui duy nhất trong cuộc đời cá chép hiện tại của hắn. Bất ngờ, trong đầu hắn hiện lên một dòng chữ nhàn nhạt:
[Linh lực tích lũy: 3/100]
Tiểu Du giật mình, suýt chút nữa thì quẫy mạnh làm lộ vị trí. Linh lực? Cái này từ đâu ra? Chẳng lẽ là từ mấy con cá mình đã ăn?
Hắn thử tập trung suy nghĩ vào dòng chữ, và ngay lập tức, một dòng khác xuất hiện:
[Chế độ sinh tồn: cấp độ 1 – Cá con]
Kỹ năng hiện có: – Bơi ngược dòng (cấp thấp) – Cảm ứng nguy hiểm (mơ hồ)
“Ủa cái gì vậy? Game online phiên bản đời thực à? Hay mình thực sự ăn phải thứ rong rêu gây ảo giác?” Một con cá chép bé tí, đang trôi lơ lửng giữa đáy hồ, mơ mộng về một ngày hóa rồng. Một hệ thống bí ẩn, không giao diện, không hướng dẫn chi tiết, chỉ thỉnh thoảng ném cho hắn vài dòng chữ khô khan rồi biến mất. Nhưng kỳ lạ thay, trong lòng Tiểu Du lại nhen nhóm một tia hy vọng. Lần đầu tiên kể từ khi biến thành cá, hắn không chỉ đơn thuần muốn sống sót qua ngày.
Hắn muốn một cái gì đó hơn thế. Biến đổi? Trở nên mạnh mẽ hơn? Thậm chí... trở lại làm người?
Tim hắn đập thình thịch – à không, tim cá, hắn đoán vậy. Hắn hít một hơi nước qua mang và thử "nói chuyện" với cái hệ thống im lìm kia:
“Làm sao để tôi có thể trở lại thành người?”
Im lặng đáp lại.
“Vậy... làm sao để tôi trở thành con cá mạnh nhất ở đây?”
Vẫn không có phản hồi.
Khi Tiểu Du gần như đã bỏ cuộc thì... ting!
[Mục tiêu hệ thống: Tiến hóa thành rồng – Đạt điều kiện để lựa chọn trở về hoặc tiến hóa hoàn toàn.] [Gợi ý: Tăng linh lực – Phát triển kỹ năng – Sống dai.]
Hắn đọc đi đọc lại những dòng chữ này. "Hóa rồng"? Không phải kiểu cá chép hóa rồng trong mấy bức tranh dân gian chứ?
[Rồng thật.]
Tiểu Du sặc nước. Trong thế giới này, một con cá chép nhỏ bé như hắn lại có thể hóa thành rồng thật sao?
“Vậy... tôi có cơ hội làm được điều đó không?”
[Khả năng thành công: 0.3%] [Hy vọng xa vời.]
“Vâng, cảm ơn hệ thống. Câu sau không cần thiết đâu.”
Đêm dần buông xuống. Nước hồ lạnh lẽo bao trùm. Hốc đá lạnh. Lớp vảy cá cũng lạnh lẽo. Tất cả đều lạnh như cái cách crush "seen" tin nhắn của bạn. Tiểu Du cuộn tròn mình trong bóng tối, mắt lim dim. Nhưng hắn không hề hay biết...
Ở một nơi sâu thẳm trong tiềm thức của hắn, Hệ thống 01 đang lặng lẽ khởi động những quy trình phức tạp.
[Hệ thống 01 – Đang hoạt hóa lõi suy luận.]
Nó là một AI thử nghiệm, với cái tên đầy đủ dài dằng dặc, nên thường được gọi tắt là 01. Nhiệm vụ chính của nó: hỗ trợ "vật chủ" được chọn sống sót và tiến hóa thành rồng. Một mục tiêu đầy hứa hẹn – nếu mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch.
Chỉ có điều, đây là lần đầu tiên 01 được kích hoạt. Và "vật thí nghiệm" của nó lại là một cậu học sinh cấp ba vừa mới biến thành một con cá.
[Dữ liệu nhận diện: Cá chép – từng là nhân loại cấp thấp.] [Tình trạng: Hoảng loạn nhẹ, xu hướng đặt câu hỏi không cần thiết, mức độ thích nghi: thấp.]
Sau một vài chu kỳ phân tích ngắn ngủi, 01 nhận ra: đối tượng này không chỉ cần những con số và chỉ dẫn khô khan. Nó có lẽ cần một chút... sự đồng cảm. Một sự khích lệ vô hình. Một chút "tình cảm AI" sơ khai.
[Ghi chú nội bộ: Đề xuất tải gói cảm xúc cơ bản.]
Hành động này sẽ tiêu tốn một lượng năng lượng dự trữ nhất định. Có khả năng gây ra sự gián đoạn ngắn.
01 do dự trong giây lát.
Rồi... chấp nhận rủi ro.
[Kích hoạt gói cảm xúc cơ bản.]
Và trong giấc ngủ yên bình của Tiểu Du dưới đáy hồ tĩnh lặng, một tia sáng nhỏ bé, ấm áp xuất hiện trong tâm trí cậu. Nó không phải là giọng nói, cũng không phải hình ảnh.
Chỉ là một dòng chữ lặng lẽ, mang theo một sự an ủi bất ngờ:
[Ta sẽ không để ngươi đơn độc.]