Chương 4: Bản đồ và bí ẩn lá gai
Ngày thứ chín trôi qua, đánh dấu một hành trình kiên trì tích lũy linh lực của Tiểu Du. Bằng đủ mọi cách, từ nhẩn nha gặm đám rong rêu mềm mại, đuổi bắt những chú cá nhỏ thoăn thoắt, đến cả những giấc ngủ chập chờn nương mình trong làn nước mát, cuối cùng, nguồn năng lượng cũng đủ để kích hoạt tính năng mà Hệ thống Sinh Tồn Loài Cá trang trọng gọi là “Bản đồ thăm dò”. Cái tên mỹ miều ấy khơi gợi trong Tiểu Du một niềm háo hức mơ hồ về một công cụ định hướng tối tân.
Nhưng thực tế phũ phàng hiện ra trước mắt: phạm vi hiển thị vỏn vẹn mười mét.
Không phải mười cây số bao la, mà chỉ là một vòng tròn nhỏ bé bán kính mười mét quanh vị trí hiện tại của Tiểu Du. Điều này có nghĩa, chỉ cần một cú rướn mình bơi nhanh hơn chút đỉnh, Tiểu Du đã dễ dàng lạc ra khỏi vùng phủ sóng nhỏ bé ấy. Ngay lập tức, hệ thống lại réo lên những âm thanh cảnh báo khô khốc, cứ như vừa phát hiện ra một lục địa mới mẻ nào vậy.
Tiểu Du khẽ liếc nhìn cái vòng tròn mờ ảo hiện lên trong tầm mắt, một tiếng thở dài khe khẽ thoát ra:
— Thôi thì… có còn hơn không. Cá ta xưa nay vẫn sống mà chẳng cần bản đồ kia mà.
Nhưng sự lạc quan vừa nhen nhóm trong lòng Tiểu Du nhanh chóng bị dập tắt bởi một hiện thực trần trụi khác. Cái bản đồ "thăm dò" này hóa ra chỉ phác họa địa hình đáy hồ một cách sơ sài, hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của vô vàn chướng ngại vật.
Đá ngầm sắc nhọn ư? Rong rêu chằng chịt ư? Tất cả đều vô hình trên màn hình nhỏ bé. Nếu chẳng may bơi thẳng vào lãnh địa của một gã cá lớn hung hãn nào đó, thì Tiểu Du chỉ còn nước tự cầu nguyện cho số phận hẩm hiu của mình.
Không chỉ vậy, dòng nước hồ đang dần trở nên lạnh lẽo hơn, những đợt chảy ngầm yếu ớt không còn hỗ trợ nhiều cho việc di chuyển. Mặt hồ lững lờ trôi những mảng bèo tây xanh mướt, che khuất tầm nhìn, khiến hành trình của Tiểu Du thêm phần gian nan.
Đôi khi, nó phải khéo léo luồn lách qua những chùm rễ cây cổ thụ chằng chịt, hoặc uyển chuyển lượn mình theo hình zích-zắc để tránh những tảng đá rêu phong nhấp nhô dưới đáy.
Thế nhưng, với bản tính có phần ngơ ngác nhưng lại vô cùng lì lợm, Tiểu Du không hề nao núng. Trong cái đầu nhỏ bé của nó, dường như không tồn tại khái niệm "lùi bước".
Chưa bơi được quá bảy mét – nghĩa là còn chưa khám phá hết phạm vi mười mét ít ỏi của bản đồ, Tiểu Du bỗng nhận ra vùng nước phía trước mặt trở nên tối sẫm một cách bất thường. Không phải vì mây đen kéo đến che phủ bầu trời, mà là vì ánh sáng từ trên cao đã hoàn toàn bị một vật thể khổng lồ nào đó án ngữ.
Tò mò, Tiểu Du nhẹ nhàng lách mình qua một khe đá hẹp, và ngay lập tức, một cảnh tượng kỳ dị hiện ra trước mắt nó.
Một cụm những chiếc lá tròn khổng lồ nằm im lìm trên mặt nước tĩnh lặng – mỗi chiếc lá to lớn tựa như một chiếc mâm cơm đường kính phải đến ba mét, mặt dưới của chúng lại mang một màu nâu đỏ quỷ dị. Điều đáng nói là, mỗi chiếc lá ấy đều chi chít những chiếc gai nhọn hoắt tua tủa, như thể được sinh ra để sẵn sàng đâm thủng bất cứ sinh vật nào cả gan bén mảng đến gần.
Theo phản xạ tự nhiên, Tiểu Du vội vàng lùi lại một chút. Nó không hề ngốc nghếch đến mức tự biến mình thành một chú nhím phiên bản cá, chính là một con cá nóc.
— Ê hệ thống, cái thứ quái lạ kia là gì vậy? Hay là ta nên ngoan ngoãn bơi về nhà cho lành?
Một giọng nói máy móc vang lên trong đầu Tiểu Du:
[Phát hiện thực vật cấp cao: Hoa sen vua.] [Tính chất: thích bành trướng để chiếm lấy ánh sáng, có khả năng tấn công và bảo vệ bản thân bằng gai nhọn.] [Nguy hiểm: Cao.]
Tiểu Du khẽ nhíu mày (theo cách mà một con cá có thể biểu lộ), đôi môi nhỏ nhắn mím lại, nó thổi ra một bong bóng khí nhỏ xíu, lơ lửng rồi tan biến:
— Gai góc như vậy thì ai mà dám bén mảng tới gần chứ?
[Thông tin bổ sung: Hạt của hoa sen vua chứa đựng nguồn linh lực dồi dào. Có khả năng tăng cường khả năng chịu đựng, giúp chủ thể sinh tồn tốt hơn trong môi trường khắc nghiệt.] [Tuy nhiên, những hạt giống quý giá đó lại nằm ẩn sâu bên trong vùng lá gai bảo vệ nghiêm ngặt.]
— Vậy là bắt buộc mình ta phải tự thân xông vào lấy hả? Không có bất kỳ sự trợ giúp nào sao?
[Hệ thống không đưa ra sự ép buộc. Nhưng nếu bạn thu thập được hạt giống, nó có thể giúp bạn mở khóa những kỹ năng mới mạnh mẽ hơn.]
Tiểu Du lại liếc nhìn về phía bản đồ mười mét hạn hẹp. Khu vực có đám lá gai khổng lồ này nằm ngay ở rìa ngoài cùng của phạm vi thăm dò – nơi mà theo kinh nghiệm xương máu của nó, "rủi ro và phần thưởng thường tỷ lệ nghịch với năng lực hiện tại của một con cá bé nhỏ".
Nó trầm ngâm suy nghĩ một hồi.
Rồi, Tiểu Du nghiến chặt răng (và tiện thể cắn luôn một cọng rong dại gần đó để lấy thêm chút can đảm), kiên quyết đưa ra quyết định: xông vào vùng gai nguy hiểm.