Tống thị thấp thỏm bước vào Ánh Nguyệt Các.
Một ngày nay xảy ra bao nhiêu sự tình, tựa như một giấc mộng. Buổi sớm vừa cùng phu nhân nói xong mấy lời, buổi chiều đã phải thu dọn hành lý lên đường. Nàng chỉ kịp cùng nữ nhi vội vã từ biệt… Còn định mang thêm mấy món đồ, đã bị người bên kia ngăn lại, nói: “Mang nhiều như vậy làm gì? Đã vào phủ, muốn gì chẳng có!” Tống thị không muốn sinh thêm rắc rối, đành phải gạt lệ lên đường. Trên đường, nàng bất an dò hỏi tin tức trong phủ, chỉ nghe người kia nói: “Ngài là người bên phủ Hứa công đưa tới, cứ an tâm làm tốt việc, tự nhiên không ai bạc đãi ngài.”
Tống thị biết hỏi thêm cũng vô ích, trầm mặc một hồi, mới nói: “Nay ta sắp sửa hầu hạ nương tử, nhưng còn chưa rõ tình hình ra sao, phiền ngài nói sơ qua một hai, để ta an lòng.”
Người nọ ngẩn ra, kế đó trên mặt hiện ra một tia mỉm cười như có như không: “Ngài cứ yên tâm. Giang nương tử là người dễ tính nhất trong phủ, lại được lang quân sủng ái. Ngài có thể đến hầu hạ nàng, tiền đồ, quả thật không thể tốt hơn.”
Tống thị vội cảm tạ, vén rèm xe nhìn lên bầu trời, chỉ thấy mây trắng lững lờ trôi, lòng vẫn hoài thấp thỏm. Vận mệnh chưa từng chiếu cố tới nàng, nàng cũng không dám ôm kỳ vọng gì lớn lao. Huống hồ nhân sinh mịt mờ, mấy ai làm chủ được chính mình? Nàng chỉ có thể thuận theo an bài, giữ gìn quy củ, làm tốt bổn phận.
Xe ngựa dần dần dừng lại, Tống thị theo người xuống xe. Có kẻ tới tiếp nhận hành lý, định mang đi sắp xếp, nhưng nàng trước tiên phải yết kiến chủ tử tương lai.
Nàng theo người dẫn đường mà đi. Hành lang uốn lượn, lầu các cao sâu, bích ba như biển, đình viện thâm u. Dọc đường, nàng không dám nhìn nhiều, chỉ nín thở, rụt rè bước theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT