Sáng sớm, Triệu Úc Nghi đã tỉnh giấc. Hắn bước ra ngoài phân phó một tiếng, Phúc Ninh liền dẫn theo đám người hầu tiến vào hầu hạ rửa mặt chải đầu.
Người hầu dâng lên quỳ văn di, Triệu Úc Nghi rửa mặt súc miệng xong, Phúc Ninh lập tức dùng khăn tay nhẹ nhàng lau khô đôi tay cho hắn. Thấy thần sắc Triệu Úc Nghi mơ hồ xa vắng, Phúc Ninh không dám lên tiếng quấy rầy. Hắn liếc mắt nhìn lên giường, thấy Nhược Vi vẫn còn nằm trên nệm, trong lòng không khỏi kinh ngạc, song cũng không dám hỏi han gì.
Đang định cho người tiến lên hầu hạ thay y phục, bóng người trên giường khẽ động. Qua một hồi, Nhược Vi đã từ trên giường ngồi dậy.
Nàng dùng ngón tay như ngọc khẽ vén màn giường, lộ ra gương mặt kiều mỵ động lòng người. Mái tóc đen nhánh như thác nước buông xuống tận thắt lưng, dáng người nhỏ nhắn lại càng thêm mảnh mai yếu ớt. Nàng nhẹ nhàng cất tiếng, mang theo vài phần ngỡ ngàng:
“…Ngài tỉnh rồi.”
“Là thiếp dậy chậm.” Nhược Vi nhẹ giọng nói, có phần dè dặt liếc nhìn Triệu Úc Nghi, thấy trên mặt hắn không có ý trách cứ, liền vội nói: “Thiếp thay ngài thay y phục.”
Triệu Úc Nghi khẽ “ừ” một tiếng. Nhược Vi bước đến trước mặt hắn, tiếp nhận y phục trong tay Phúc Ninh, cùng hầu hạ Triệu Úc Nghi thay áo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT