Đường bộ đã đi gần nửa ngày, lên thuyền lúc trời đã gần chạng vạng.
Nhược Vi cùng đoàn người ngồi sau thuyền, dùng xong bữa tối trên thuyền sương. Sau một ngày ngồi xe ngựa, cảm thấy vô cùng mỏi mệt, nàng chuẩn bị nghỉ ngơi đôi chút. Vân Phi khẽ kiến nghị: “Nương tử mới nãy chẳng phải nói đầu hơi choáng váng hay sao? Lần đầu ngồi thuyền, không khỏi khó thích nghi. Ra ngoài hóng gió một lát, có thể sẽ dễ chịu hơn.”
Nhược Vi ngẫm nghĩ cũng đúng, liền bảo mọi người đi nghỉ, cùng Vân Phi ra phía thuyền sương bên ngoài.
Con thuyền phía trước là Triệu Úc Nghi cùng các phụ tá đi theo. Nhược Vi tự giác tránh né, đứng ở phía sau.
Dòng sông đêm yên tĩnh không một tiếng động ồn ào. Chỉ nghe thoảng tiếng thuỷ điểu rì rầm, lúc có lúc không. Mặt nước phẳng lặng, từng đợt gió nhẹ thổi qua, tạo thành những vết sóng lăn tăn bạc trắng như vảy. Cảnh sắc thanh nhàn dịu dàng khiến Nhược Vi không khỏi mỉm cười.
“Thật tốt biết bao.” Nàng khẽ thốt lời.
Vân Phi cũng mỉm cười gật đầu đáp: “Nơi này khó có được khoảnh khắc thanh nhàn như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT