Ninh Bất Vi đem hai con cổ trùng màu xanh đặt cạnh nhau, chỉ chốc lát, con hoàn chỉnh đã cắn nuốt sạch sẽ xác của con còn lại.
Cổ trùng trên người tiểu cô nương lúc nãy hẳn chỉ vừa mới bị hạ vào, còn chưa kịp tan vào thức hải. Y đưa mắt nhìn về đạo trường Trường Sinh, nơi đám đông tu sĩ tụ hội, trong lòng dấy lên một dự cảm chẳng lành—nếu có người đã sớm rải cổ trùng vào khắp đạo trường, e rằng…
“Gâu! Gâu gâu!” Một con đại hoàng cẩu to lớn đột ngột phóng vụt qua trước mặt y.
Ngay sau đó, Phùng Tử Chương và Giang Nhất Chính đạp kiếm đuổi theo sát phía sau, Phùng Tử Chương vừa đuổi vừa gào đến xé họng: “Đại Hoàng, ngoan nào! Quay lại mau!”
Hiện giờ Ninh Bất Vi mang hình dạng của Vương Tử Tạc, bọn họ đương nhiên không nhận ra, cứ thế một đường lao thẳng xuống sườn núi.
Ninh Tu và Thôi Nguyên Bạch đã có Chử Tuấn trấn giữ, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì. Còn hai tên to xác và con chó ngốc kia thì không chắc. So với an nguy của những người khác, y lập tức quyết định đuổi theo con trai và con gái nuôi trước.
Chỉ thấy hai tên ngốc đuổi theo con cẩu ngu ngốc ấy chạy một mạch mười mấy dặm, cuối cùng mới vây được Đại Hoàng đã trở lại nguyên hình. Đại Hoàng ngoạm chặt chiếc đùi gà, lắc mạnh toàn thân rũ lông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play