Pháp bảo trời sinh hấp thu vận khí đất trời, có thể khai sinh linh trí – gọi là khí linh. Một khi đã có khí linh, pháp bảo đạt từ Thiên giai trở lên liền được xưng “linh bảo”, chiến đấu có thể tâm ý tương thông với chủ nhân, ngang với việc bên cạnh lại có thêm một tu sĩ đồng cảnh giới bảo mạng.
Nhưng pháp bảo bẩm sinh có khí linh cực hiếm, thực lực lại khiến kẻ khác thèm thuồng, vì vậy từ xưa đã có người lén nghiên cứu cách rèn hậu thiên linh bảo.
Đó là lấy người sống tế đao kiếm. Dùng chân hỏa nung, khiến thịt xương tan chảy mà thần hồn vẫn giữ nguyên; quá trình đòi hỏi nạn nhân phải luôn tỉnh táo, đau đớn khôn kể. Kẻ thực hiện thường phải ném vào vài trăm, thậm chí vài nghìn mạng người mới đổi được một thanh “đao sinh linh”: hồn nạn nhân bị khóa trong vỏ đao, không sống không chết, trở thành khí linh.
Ninh Bất Vi tự nhận mình ác đủ đường, nhưng đối với chuyện dùng người sống luyện đao hắn cực kỳ căm ghét. Lấy trẻ ba bốn tuổi tế đao đã tàn nhẫn, huống hồ lại chính là con ruột mình.
Chỉ cần tưởng tượng có kẻ đem Ninh Tu đi tế đao, Ninh Bất Vi đã nổi sát ý muốn giết người.

Cậu nhóc “Hoan Hoan” bị dọa run như cầy sấy. Chử Tuấn nửa quỳ bên giường, lau bùn nhão do nước mắt hòa đất trên mặt nó, nhưng đứa bé càng cứng đờ, sắp ngất vì sợ, hắn đành buông tay, dịu giọng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play