Trẻ con lớn rồi thì ắt sẽ muốn tìm đạo lữ, chuyện ấy chẳng có gì là lạ.
Dù sao thì mấy đứa nhỏ nhà hắn cũng không giống hắn và Chử Tuấn hồi trẻ—một người tu vô tình đạo, một người tu sát lộ, kẻ trước tuyệt tình, kẻ sau bị người chán ghét. Còn chúng, mười lăm mười sáu mười bảy mười tám tuổi, đang đúng độ xuân thì đẹp đẽ.
Phùng Tử Chương dù trông cứ như khúc gỗ, nhưng trong chuyện tình cảm lại thông suốt hơn đám kia rất nhiều, từ hồi còn ở Vạn Huyền Viện đã sớm cùng cô nương phù tu nhà Huyền Thiên Môn tâm đầu ý hợp, tình chàng ý thiếp, ngọt ngào dính như keo.
Phải nói thật lòng, mấy đứa con nhà hắn, đứa nào đứa nấy đều là nhân trung long phượng, nhan sắc khỏi phải bàn.
Phùng Tử Chương chính trực tuấn lãng, Thôi Nguyên Bạch tuấn tú nho nhã, còn Long Cẩm thì khỏi nói, mang vẻ đẹp trời sinh của long tộc, sau khi trổ mã càng tinh xảo quyến rũ, nhìn qua còn đẹp hơn nữ tử. Còn Ninh Tu, kế thừa hết ưu điểm của cả hai vị phụ thân, khỏi phải nói cũng biết nổi bật đến chừng nào.
Hai cô con gái thì, Giang Nhất Chính cao ráo, anh khí hào hoa, Ứng Linh Trúc dịu dàng đoan trang. So với tiểu thư thế gia các môn phái khác, không kém cạnh tí nào—đẹp hơn thì đánh không giỏi bằng, đánh giỏi hơn thì lại chẳng đẹp bằng.
Ninh Bất Vi nhìn mấy đứa con trai nhà mình, nghịch ngợm phá phách đến mức có lúc muốn mỗi ngày cho ăn đòn ba bữa. Nhưng mỗi lần nhìn đến hai cô con gái, thì càng nhìn càng thấy thuận mắt. Không chỉ hiếu thuận, ngoan ngoãn, mà còn không có cái kiểu trèo tường leo mái khiến cả Trần thành náo loạn lên trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play