Mỗi đứa nhỏ một tính cách, một số phận, nhưng khiến Ninh Bất Vi và Chử Tuấn đau đầu nhất, vẫn là Tiểu Hắc và Ninh Tu.
Những năm đầu tiên, ngày nào Tiểu Hắc cũng khóc lóc om sòm, đòi hai người họ biến lại thành rồng để cõng y bay khắp nơi.
Dẫu cho Ninh Bất Vi và Chử Tuấn có giải thích bao nhiêu lần rằng họ là nhân tộc, không phải rồng, không có móng vuốt, không có sừng, cũng chẳng mọc vảy, càng không thể nhét y vào bụng để ngủ như hồi xưa, Tiểu Hắc vẫn chẳng chịu tin, không biết là vướng nhầm sợi gân rồng nào.
“Cha ơi, con rụng vảy rồi! Hu hu hu hu! Con sắp chết mất thôi!”
Cái cục tròn ú chưa kịp lớn kia ôm lấy đùi Ninh Bất Vi, gào khóc đứt ruột đứt gan.
Ninh Tu theo sát phía sau, nhặt mấy chiếc vảy đen bóng loáng, giọng còn thơm mùi sữa:
“Ngũ ca~ sắp chết rồi~ để đệ chôn Ngũ ca dưới đáy biển nhé~”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play