Ninh Bất Vi từ từ mở mắt, ánh nhìn mơ màng dừng lại trên những tua rèm nhẹ lay động trong nắng sớm, ngơ ngác mất một lúc mới từ từ nhớ lại chuyện xảy ra đêm qua. Sắc mặt hắn từ ngẩn ngơ dần chuyển sang khiếp đảm.
Rõ ràng lúc đầu là hắn đè Chử Tuấn xuống trêu đùa, còn dụ y gọi mình là “phu quân”, thậm chí vì mưu đồ riêng mà lấy dây buộc tóc bịt mắt y, không bỏ qua cơ hội nào để chiếm tiện nghi...
Thế mà, thế mà tại sao cuối cùng lại thành ra hắn bị Chử Tuấn đè ra “giáo huấn”, còn... còn bị ép gọi ra mấy cái xưng hô quái gở?!
Ninh Bất Vi đưa tay lên, trên cổ tay vẫn còn hằn vết đỏ nhàn nhạt, thậm chí còn có dấu vết bầm nhẹ. Đủ thấy hắn bị trói bao lâu. Chử Tuấn đêm qua rõ ràng cũng ôn nhu, nhưng lại như biến thành người khác – ánh mắt sâu thẳm ấy cứ như mang tính xâm lược, chỉ cần nghĩ lại thôi cũng khiến Ninh Bất Vi cảm thấy quá sức kích thích.
Hắn không hiểu.
Hắn thật sự chấn động.
Người đạo lữ vốn luôn dịu dàng, hiền lành, ôn nhu, thông tuệ kia... rốt cuộc đi đâu mất rồi?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT