“…Là mấy tháng trước được người cứu ở một thôn làng phàm nhân ngoài khu vực Ly phủ. Lúc đầu hắn bị tổn thương hồn phách, mất trí nhớ nên còn đỡ. Sau này e là nhớ lại, liền bảo người trong thôn thông báo cho Sùng Chính Minh…”
Một tiểu tu sĩ trẻ tuổi lo lắng nhìn Ninh Bất Vi và Chử Tuấn, vì quá căng thẳng mà nói lắp mấy lần.
Chẳng mấy chốc có trưởng lão Vô Thời Tông đến, phất tay cho y lui sang một bên, tiểu tu sĩ mới thở phào nhẹ nhõm.
Vị trưởng lão đó có vẻ là bậc tiền bối trong Vô Thời Tông, y cúi người hành lễ: “Vãn bối Mạnh Vãn, tham kiến sư thúc… và Ninh đạo hữu.”
Chử Tuấn ra hiệu không cần đa lễ.
“Chưởng môn Tông chủ bận xử lý đủ loại sự vụ trong Sùng Chính Minh, hiện nhiều môn phái và thế gia đều có ý kiến về việc này. Bên Thôi gia còn liên kết vài môn khác ép buộc chúng ta giao Tạ Tửu ra ngoài…” — Mạnh Vãn cười gượng — “Hai vị cũng rõ, hiện nay mười bảy châu trăm họ tan tác, nếu tùy tiện xử trí Tạ Tửu e sẽ khiến các thế gia như Thôi gia bất mãn. Mà giữ hắn trong Vô Thời Tông lại càng không ổn. Nghe nói Ninh đạo hữu và hắn từng là cố giao, chúng ta mới cả gan mời hai vị đến đây…”
Điều quan trọng nhất là: ai biết được hắn có còn ôm sát tâm muốn hại mười bảy châu nữa không, hoặc bị Thôi gia dắt mũi, trở thành họa ngầm? Một đoạn lý lẽ đẫm tình nghĩa như vậy, thực ra chỉ là đẩy củ khoai nóng bỏng tay này sang chỗ người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play