“Sss... Ngươi nhớ lại từ lâu rồi phải không?” — Ba ngày sau, Ninh Bất Vi cuối cùng cũng khôi phục trí nhớ gần như đầy đủ, đang u oán nhìn Chử Tuấn đang đút cơm cho Ninh Tu.
Chử Tuấn giúp Ninh Tu lau thịt dính ở cằm, thản nhiên đáp: “Gì cơ?”
Ninh Bất Vi nghiêm túc nói: “Sáng nay ta hôn ngươi, ngươi hoàn toàn không chống cự. Lúc còn trong thức hải, ta ôm ngươi một cái, ngươi còn né ra ngay.”
Ninh Tu há miệng đợi mãi không thấy có thìa cơm tiếp theo, đành ngẩng đầu lên mơ màng hỏi: “Hôn hôn?”
Chử Tuấn ho khẽ một tiếng: “Trẻ con đang nghe kìa.”
Ninh Bất Vi bế Ninh Tu lên đặt vào lòng, đưa tay bịt tai nhóc lại, nheo mắt nói: “Rốt cuộc là khi nào ngươi nhớ lại? Lúc trong thức hải ‘thần giao’ một lần đó? Hay là cái lần ta lén hôn ngươi? Hay là lúc ta muốn…”
Ninh Tu thấy thìa cơm ngày một xa tầm với, bị cha bịt tai, vẻ mặt ngơ ngác u oán thở dài: “Tiểu Sơn… muốn ăn cơm cơm~”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT