Nguyễn Yểu ngẩn người, đôi mắt chăm chú nhìn thẳng Hoắc Dật, không nói lời nào.
Thấy sắc mặt nàng không kinh ngạc như hắn tưởng, Hoắc Dật càng thêm nhíu mày, chăm chú nhìn nàng thêm một chút.
“Thế tử là muốn nói... hắn hại chết chính cha ruột của mình?” Nguyễn Yểu im lặng một lát, chậm rãi hỏi.
“Đúng vậy.” Hoắc Dật lạnh lùng cười một tiếng, ánh mắt đầy châm biếm nhưng lại chẳng hề vui vẻ. “Con người sống trên đời, lấy chữ hiếu làm đầu. Nếu ngay cả cha ruột cũng có thể xuống tay tàn độc, thì ngay cả cầm thú cũng không bằng, càng không đáng được gọi là người.”
Nguyễn Yểu rũ mắt, ngón tay đặt trên đầu gối lặng lẽ siết chặt, nàng không đáp lại ngay, chỉ nhẹ giọng nói: “Nhiều chuyện mắt thấy chưa chắc đã thật, tai nghe lại càng dễ sai lầm. Toàn cảnh sự việc vốn dĩ ít người tỏ tường, thế tử chưa từng tận mắt nhìn thấy, sao có thể dễ dàng kết luận như thế.”
Hoắc Dật đáp không chút do dự: “Chuyện này ta chính tai nghe được từ phụ thân, tuyệt đối không thể sai.”
Giọng hắn quả quyết, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm nàng, như muốn ép nàng phải đưa ra câu trả lời. Nhưng lúc này, trong đầu Nguyễn Yểu chợt hiện lên cảnh huyết lệ trong tháp Phật, cùng với hai chân bỗng dưng không thể đi lại của Bùi Chương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play