Từ khi phát hiện mang thai, Nguyễn Yểu ngày đêm đều bị Bùi Chương quản thúc. Hắn nói chuyện rất có lý, khiến người ta không bắt bẻ được, ngay cả Kỳ Vân cũng phá lệ đứng về phía hắn, không chịu bênh nàng nữa.
Xưa nay nàng kén ăn, nhiều món mặn đều không động tới, sau khi ăn xong lại thích nằm trên ghế nghỉ ngơi. Trước đây Bùi Chương cũng có nói nàng vài câu, nhưng hiện tại nửa phần thương lượng cũng không có, nhất định bắt nàng phải ra sau vườn đi dạo ba vòng.
Ngay cả con rùa nhỏ nuôi trong hồ sen cũng thành đồng lõa, thường xuyên ló đầu ra, đôi mắt nhỏ đen láy nhìn nàng, chẳng khác nào ánh mắt của Bùi Chương khi ép nàng uống thuốc.
Đáng giận nhất chính là ngay cả mứt hoa quả cũng bị cắt giảm.
Bùi Chương nói nữ tử mang thai dễ mắc chứng bệnh tiêu khát, dù uống thuốc cũng không thể ăn quá ngọt.
"Đắng quá, ta không nuốt nổi." Nguyễn Yểu sắc mặt âm trầm, đặt mạnh cái chén lên bàn.
Bùi Chương kiên nhẫn dỗ nàng: "Uống hết thuốc, tối nay ngủ sớm nửa khắc."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT