“Tránh ra.” Hoắc Dật nắm chặt tay thành quyền, giọng nói như ẩn chứa giông bão sắp bùng lên: “Ta tới đón nàng, ngươi có tư cách gì mà ngăn cản?”
Bùi Chương xưa nay vốn không phải người ưa tranh cãi miệng lưỡi, nhưng điều khiến Nguyễn Yểu bất ngờ chính là, hắn dường như chỉ lạnh nhạt liếc mắt nhìn nắm tay đang siết chặt của người đối diện, rồi bình tĩnh lên tiếng:
“Ngươi bảo vệ không được nàng.”
Lời này vừa nói ra, lửa giận trong mắt Hoắc Dật càng thêm sâu đậm, hắn cười lạnh liên tục: “Chỉ cần ngươi tránh xa nàng ra một chút, nàng tự nhiên mọi chuyện đều thuận lợi, nào cần ai bảo vệ?”
Nguyễn Hoài mặt tái xanh đứng sau lưng Hoắc Dật, khi nhìn về phía Nguyễn Yểu, ánh mắt tràn đầy bất đắc dĩ.
Hai người này lời qua tiếng lại, khiến Nguyễn Yểu nghe đến da đầu cũng tê dại. Nàng không muốn đứng đây để bọn họ tranh đoạt như một kẻ ngốc, không nói lời nào liền muốn chạy về phía Nguyễn Hoài.
Nhưng Bùi Chương đứng ngay phía trước nàng, tựa hồ có mắt mọc sau lưng, đưa tay ra liền giữ chặt nàng. Hắn nghiêng người thấp giọng gọi nàng: “Yểu Nương…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT