Y nữ đưa Nguyễn Yểu rời khỏi, Hoắc Dật đứng bên cạnh nghe rõ từ đầu tới cuối, không nói một lời, nhất quyết muốn đưa cả nữ y cùng trở về Quảng Võ.
Cho đến khi đã giải thích rõ ràng nguyên do mọi chuyện, Nguyễn Yểu thấy sắc mặt Hoắc Dật thật sự khó coi, lại nghĩ tới sắp tới hắn còn phải hành quân, liền nhịn không được khuyên hắn về nghỉ ngơi trước. Thân thể dù khỏe mạnh cũng không thể chịu đựng mãi như vậy, nếu hắn thật sự ngã bệnh, tình thế lúc này càng thêm rối ren không biết phải làm sao.
Hoắc Dật nhìn Nguyễn Hoài, tay day day ấn đường, cuối cùng miễn cưỡng gật đầu.
Rời đi chưa được bao xa, nửa đường, Hoắc Dật gặp phải Bùi Chương. Hắn vừa thay lại bộ y phục chỉnh tề, đang cùng mấy tướng sĩ bàn bạc điều gì đó. Trên mặt hắn, vết thương lúc này càng hiện rõ, sắc mặt cùng khí độ đều vô cùng u ám.
Người khác tất nhiên không ai dám chế nhạo hắn, cũng không ai thiếu tinh ý mà hỏi thăm. Nhưng Hoắc Dật lại chẳng có gì phải kiêng dè, hắn quan sát vài lần, chợt chú ý trên chân mày bên phải Bùi Chương còn có thêm một vết cào nhàn nhạt.
Vốn định mở miệng cười nhạo vài câu, nhưng chợt nhớ không lâu trước đây mình vừa nhờ người này cứu giúp, tiếng cười châm chọc vừa lên tới miệng lại nuốt xuống.
"Chậm đã."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play