Tuy Từ y sư khẳng định chắc chắn rằng lần tiểu sản này của Nguyễn Yểu sẽ không để lại hậu quả gì nghiêm trọng, nhưng tính Bùi Chương trước nay luôn cẩn trọng, hơn nữa chuyện lại liên quan tới sức khỏe của nàng, hắn vẫn sai người vào tận trong thành xa xôi, mời một nữ y am hiểu chuyện này tới xem lại một lượt cho chắc chắn.
Khi Trọng Vân vào trướng tìm hắn, Bùi Chương đang cầm bút viết thư báo tin về Lạc Dương. Nghe vậy, hắn cũng chẳng buồn ngước mắt lên, chỉ bình thản đáp: “Bảo bọn họ đợi xa một chút.”
“Huynh trưởng của Nguyễn nương tử cũng tới.” Trọng Vân do dự một chút rồi thấp giọng nói thêm.
Ngòi bút trong tay hắn lúc này mới hơi khựng lại, nhớ tới dáng vẻ nàng vừa tỉnh dậy đã hỏi han này nọ, trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng vẫn đặt bút xuống.
“Thôi vậy, trước cứ để họ chờ ở ngoài.” Bùi Chương nghĩ ngợi, lại dặn: “Chờ nữ y xem xong rồi mới dẫn bọn họ vào.”
Dẫu sao nàng cũng là nữ tử, chưa chắc nguyện ý để nam tử khác biết chuyện riêng tư như vậy. Đợi nữ y đi rồi, nàng muốn nói gì thì nói, tự nàng lựa chọn vẫn hơn.
Đợi Trọng Vân lui ra, hắn nghĩ nữ y chắc hẳn đã sắp vào tới quân doanh, cũng đứng dậy ra ngoài trướng, định vào xem Nguyễn Yểu vừa rồi còn đang ngủ có tỉnh lại chưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT