Lúc Bùi Chương từ Bạch Vân Các đi ra, mưa đã rơi gần hai canh giờ.
Hơi nước mịt mờ, hành lang dài phía trước, nữ tử mặc váy nguyệt bạch nổi bật danh tiếng, đang ngồi tập viết chữ, bóng dáng yểu điệu tựa như được phủ bởi một tầng sương, nhìn từ xa như đóa sen mềm mại trong màn mưa bụi.
Hai thị nữ đứng bên ngoài các, chưa phát hiện hắn đến, vẫn thấp giọng nói chuyện gì đó.
“Nghe nói nàng muốn lôi kéo Bùi công tử không thành, hôm qua còn vất vả chạy đến tìm công chúa, lần này lại mang theo tranh, chắc chẳng qua là muốn lấy lòng công chúa thôi…”
Thị nữ còn lại khinh miệt cười nhẹ một tiếng: “Trước kia vì chuyện phò mã, nàng đã đắc tội với công chúa rồi... Đúng là chẳng biết xấu hổ…”
“Vết thương trên vai nàng ta chắc chắn sẽ để lại sẹo... sau này...”
“Nói bậy gì đó?” Trọng Phong mở miệng trách mắng hai thị nữ.
Hai người lúc này mới quay đầu, nhìn thấy Bùi Chương, hoảng hốt cúi đầu liên tục tạ lỗi.
Mưa hạt lớn tí tách tí tách, rơi mãi không ngừng, đánh lên lá cây bên đường tạo thành âm thanh nhỏ vụn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play