Trước mặt, mùi máu tanh càng thêm nồng nặc, từng đợt từng đợt tanh ngọt nhàn nhạt đánh úp lại, chính là huyết khí trên người Thái tử.
Đợi nghe rõ lời hắn nói, nàng chợt thấy cánh tay trái vừa vén tay áo lên trở nên lạnh lẽo. Sầm Cự Sương vội vàng kéo ống tay áo xuống, nhanh chóng che kín cánh tay trắng nõn, chỉ sợ Thái tử phát bệnh, trực tiếp mở miệng cắn xuống.
Sầm Cự Sương theo bản năng co rúm thân mình, cố đem những nơi không thể bị áo quần che phủ giấu kỹ, luống cuống tìm cớ: “Điện hạ, thần nữ thân thể từ khi sinh ra đã ốm yếu, e rằng máu chảy cũng mang bệnh khí, sợ lây nhiễm tới điện hạ.”
Màu đỏ tươi đẹp nhuốm lên khóe môi hắn, yêu dị vô cùng.
Thái tử chẳng để tâm tới lời nàng, cười đầy ác liệt: “Ngươi có biết cô ăn cái gì mà lớn lên không?”
Nàng tuy biết, nhưng nào dám thật lòng nói ra, chỉ mờ mịt nhìn hắn: “… Thần nữ không biết.”
Nhiều lời nhiều sai, ai biết nàng có thể vì biết quá nhiều mà bị Thái tử một ngụm cắn xuống hay không?
Thái tử đã áp sát rất gần, ánh mắt mờ ám nhìn nàng gắt gao khép chặt vạt áo, phảng phất như một lưỡi dao sắc bén muốn chậm rãi rạch mở xiêm y nàng.
Hắn nhìn chằm chằm cổ nàng, làn da trắng nõn vì căng thẳng mà xuất hiện vệt đỏ chói mắt, theo từng nhịp hô hấp dồn dập, gân xanh nhợt nhạt nơi cổ hiện rõ trong tầm mắt hắn. Hắn phảng phất có thể cảm giác được dòng máu đang chậm rãi tăng tốc lưu động dưới lớp da thịt mềm mại ấy, xuyên qua mạch máu nhỏ hẹp mỏng manh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT