Tuyết phủ trắng xoá ngoài cửa sổ, từng đợt hơi sương nhè nhẹ tản ra, mơ hồ lượn lờ trong không khí ấm áp.
Rầm một tiếng, Vưu Châu dẫn theo mấy cung nữ từng người một mang nước ấm đổ vào thau tắm sau bình phong, bọt nước văng lên vương ướt cả giao tiêu treo tua dưới rèm.
Giữa lúc cung nhân nhỏ giọng thỉnh an, Thái tử từ ngoài điện bước vào, tuyết lạnh xuyên thấu tận xương. Hắn vẫn chỉ khoác một tầng áo dài mỏng, vạt áo còn vương vài giọt nước tuyết chưa tan, xương quai xanh loáng thoáng lộ ra. Vẻ mặt hắn chẳng hề nhận biết cái lạnh, vén lên rèm châu liền đi thẳng vào nội thất, tìm người trên kim sập.
Thái tử vừa vào liền thấy Sầm Cự Sương vẫn cuộn mình trong chăn, hai bàn tay nhỏ siết lấy lớp Cẩm Khâm dày cộp, gò má đỏ bừng, sống chết không chịu chui ra.
Vưu Châu đứng một bên lo lắng hỏi:
“Cô nương có phải hơi sốt rồi không? Sao mặt vẫn cứ đỏ mãi vậy? Có cần gọi Trần ngự y tới xem không?”
Thái tử cong môi, nửa cười nửa không:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT