Khi Sầm Cự Sương gặp thúc phụ, thúc phụ đang ngồi một mình trong nội đường, bên cạnh cũng không thấy thân ảnh biểu ca Giang Du Bạch.
Nàng nắm chặt ống tay áo, hành lễ với thúc phụ xong thì dè dặt nhìn sắc mặt ông, lại nhỏ giọng hỏi: “Thúc phụ tìm ta có chuyện gì?”
Sầm hầu gia trước tiên vẫy tay một cái, ma ma hầu hạ quen thuộc liền đem đệm mềm đặt trên ghế bên cạnh ông, đỡ Sầm Cự Sương ngồi xuống.
Sầm hầu gia nhìn dung mạo càng ngày càng tuyệt sắc của Sầm Cự Sương, trong lòng cảm khái. Bộ dáng này càng lúc càng giống mẫu thân nàng năm xưa.
Trong khoảnh khắc thất thần, ông nhớ tới năm xưa lần đầu tiên Sầm Cự Sương theo cha mẹ trở lại kinh thành.
Khi ấy Sầm Cự Sương mới là tiểu cô nương chỉ cao tới eo ông, luôn nắm góc áo mẫu thân, tránh sau ống tay áo người, khuôn mặt nhỏ trắng sứ lúc nào cũng mang ý cười, đặc biệt là đôi mắt cong cong linh động như trăng non, cực kỳ chọc người yêu thích. Đi tới đâu, trưởng bối đều tranh nhau ôm nàng.
Hiện giờ, tiểu bánh bao mềm mại năm nào đã lớn thành một đại cô nương. Sầm hầu gia vừa yêu thích vừa không nỡ, đồng thời cũng bắt đầu lo lắng về hôn sự cho nàng.
Bằng không sau này xuống hoàng tuyền, ông làm sao ăn nói với huynh trưởng cùng trưởng tẩu? Chính mình nuôi dưỡng nha đầu lớn khôn, ngay cả hôn sự cũng không chu toàn giúp nàng.
Nếu tiểu tử Giang gia nguyện ý cưới Tiểu Sương thì tốt, nhưng ông vẫn muốn nghe chính Sầm Cự Sương nói ra ý nghĩ của nàng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play