Tháng bảy tiết trời oi ả, ve trên cành râm ran kêu gọi không dứt.
Bên trong Đông Cung, bọn thị vệ có một việc lớn mỗi ngày, ấy là đuổi ve – thứ phiền nhiễu nhất trong hè. Khi có bóng người mặc cẩm y chạy nhảy trên cành cây, thì đúng lúc hôm ấy Sầm Cự Sương tỉnh dậy sớm, vừa đẩy cửa sổ ra đã thấy dưới bóng ngói lưu ly có một bóng đen to lớn ẩn núp, khiến nàng bị dọa cho sợ không ít.
Nhân lúc trời hãy còn râm mát, chưa có nắng gắt chiếu đỉnh đầu, Ninh Nghiên hẹn nàng đi Tây Giang Lâu ở thành tây ăn một bữa, nói là để bù lại chuyện hôm trước nàng uống say ở Lưu Vân Các mà chưa được vui vẻ tận hứng.
Tây Giang Lâu là tửu lầu lớn nhất kinh thành, đầu bếp nơi ấy chuyên nghiên cứu các món ăn mới mẻ, được vô số người tán thưởng. Thường ngày muốn đến Tây Giang Lâu ăn, phải đặt chỗ từ mấy ngày trước mới có chỗ. Sầm Cự Sương chưa từng đi qua, vừa nghe nói được ra cung ăn tiệc, liền vui vẻ đáp lời ngay.
Sầm Cự Sương gọi Vưu Châu đến giúp rửa mặt, chải đầu, trang điểm, rồi sửa soạn đi đến tẩm cung của Ninh Nghiên.
Một nơi nào đó trong Đông Cung, giữa tán lá cây rậm rạp, có một thân ảnh mặc y phục đen đang núp trên cành cây.
Huyền Tự giơ tay che nắng, ló đầu nhìn phương xa, thấy bóng người thấp thoáng rồi quay xuống vẫy tay ra hiệu với thị vệ dưới gốc cây: “Đi, phái người báo tin, Sầm cô nương xuất cung rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT