Sầm Cự Sương mất tự nhiên lùi về sau, ngón tay mân mê góc áo, cuộn trong tay áo.
Váy áo thoảng mùi hoa từng trận, nàng cúi đầu xuống, hương thơm càng thêm đậm đà.
Trên thái dương cơn đau vì bị Thái tử gõ đã tiêu tan, nghe tiếng bước chân sột soạt hướng về phía mình, dư quang Sầm Cự Sương thoáng thấy thân ảnh lam nhạt xen lẫn hoa phấn trắng kia, liền lên tiếng hỏi:
“Điện hạ hôm nay sao lại đột nhiên nhớ tới đưa hoa cho ta?”
Lời vừa dứt, nàng chợt phát giác bàn tay đang cuộn trong tay áo mình đã bị Thái tử nắm lấy. Những đốt ngón tay thon dài bá đạo chen vào lòng bàn tay nàng, đầu ngón tay như trêu đùa, khẽ gãi nhẹ khiến lòng bàn tay nàng ngưa ngứa. Cảm giác từ lòng bàn tay dường như chạy thẳng đến tận tim, như một chiếc lông chim mềm mại quét qua lại nơi đầu quả tim, ngứa đến khó chịu.
“Đâu ra nhiều tại sao như vậy? Theo cô đi.”
Sầm Cự Sương chỉ thấy cuối biển hoa có một căn nhà nhỏ, kết bằng những đóa lăng la. Trước nhà trồng mấy cây hoa cự sương, nhìn đất còn tơi xốp, hẳn là hai ngày nay mới được nhổ về trồng. Lúc này chưa tới kỳ nở hoa, cành lá xanh mướt che ánh mặt trời, bóng cây loang lổ rơi trước cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play